Chương 10: (Vô Đề)

Khi Alex Li về đến nhà đã là hơn 9h tối.

Anh không dám trò chuyện lâu với Emily Davidson, mặc dù anh rất vui lòng kể tường tận cho cô ta tình tiết vụ án, cũng báo cáo tiến triển mới, nhưng hy vọng Billy White và lão Bob, hoặc những người khác cũng có mặt dưới tình huống này.

Emily Davidson là một phụ nữ thông minh, độc lập hơn nữa giỏi giang, đồng thời sở hữu đầy đủ sức chịu đựng và sức bền, trong công việc đây là những phẩm chất cực kỳ tốt, nhưng nếu dính dáng đến tình cảm có khả năng sẽ sinh ra hiệu ứng phụ.

Alex tắm rửa xong, mở đèn cạnh sofa, sau đó ngồi xuống xem tài liệu Petty Franklin đưa cho anh.

Trong dữ liệu cuộc gọi của ba nạn nhân những số điện thoại trùng lặp cũng đã được đánh dấu ra, đặc biệt trong 24h trước khi chết, kiểu chữ đã được chọn thành màu đỏ dễ nhìn.

Alex đem chúng xếp thành hàng ra giấy, rất nhanh liền chú ý tới ngoại trừ dịch vụ điện thoại đặc thù ra, trong đó chỉ có một số điện thoại giống nhau.

212-487-1270.

Anh dùng ngòi bút gõ lên chuỗi số liệu này, lầm bầm,

"Nhìn qua như là số điện thoại di động của công ty Verizon."

Alex dùng bút vẽ một ký hiệu nhấn mạnh, quyết định ngày mai điều tra số điện thoại này, anh đang định bắt đầu đọc báo cáo xét nghiệm của thánh giá, chợt nghe một tràn chuông cửa vang lên.

Alex có chút kinh ngạc đứng dậy, anh không nghĩ ra được vào lúc này còn ai sẽ tìm đến anh ——

Ngoài cửa là một người trẻ tuổi vóc dáng cao ráo, cậu ta mặc một bộ áo gi

-lê màu cam, mang theo nón lưỡi trai cùng màu, trên tay xách một hộp giấy lớn vuông vức.

Xin chào, Cậu ta cười hỏi,

"Là ngài Alex Li phải không?"

Đúng vậy, Người đàn ông tóc đen nhìn thấy nhãn hiệu thức ăn trên quần áo cậu ta,

"Xin lỗi, tôi không gọi thức ăn ngoài."

Thanh niên lui ra phía sau một bước nhìn biển số nhà:

"Đây là phòng 01 tầng 27 đại lộ 2 thứ 8 Brooklyn?"

"Đúng vậy, nhưng tôi không ——"

"Ừm, việc này tôi cũng không xen vào, dù sao có người bảo tôi mang đến cho ngài ăn. Tổng cộng 5 đô la 15 cent, cám ơn."

Cậu ta đang muốn ngồi xuống rút ra hộp pizza này, thanh âm đếm số bằng điện tử vang lên trên hành lang, một người đàn ông tóc màu nâu nhạt từ trong thang máy đi ra, thân ảnh cao lớn của Maurice Norman bất ngờ xuất hiện trước mắt anh.

Alex! Người đàn ông mắt xanh nhìn cảnh tượng kỳ quái trước mắt hỏi han, Cậu đang làm gì đó?

"A, chào buổi tối, Morris." Người đàn ông tóc đen nhún nhún vai,

"Tôi đang nói cho cậu bạn này tôi không đói."

Tiến sĩ cau mày nhìn người thanh niên đưa thức ăn một chút, sau đó giải thích:

"À, là tôi gọi, tôi lo cậu còn chưa ăn gì." Y móc ví da ra,

"Pizza Ý đúng không? Bao nhiêu tiền?"

Người thanh niên thoáng sửng sốt, lập tức lặp lại giá tiền lần nữa, sau đó nhận tờ tiền bỏ vào trong túi xách, đem cái hộp phía trên đưa cho y.

Alex cảm kích cười cười với Maurice Norman, mời y vào nhà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!