Cửa vừa được mở ra đã thấy Lê Gia Hào tay xách đến một đống đồ đứng ở đó. Tin Tin tròn xoe mắt nhìn anh, hỏi.
"Chú... chú tới chơi ạ... hay là tiện đường ghé đến vậy?"
Lê Gia Hào:"Hả?"
Tin Tin nhìn ra vẻ khó hiểu của Lê Gia Hào thì liền nói.
"Cháu thấy hình như chú vừa đi siêu thị mua đồ thì phải, nhiều đồ như vậy..."
Lê Gia Hào như hiểu ra cười lên vui vẻ, nói.
"Đồ này là chú mua tới cho hai mẹ con cháu..."
Tin Tin:"Ồ!!!... chú vào nhà đi ạ. Chú mua những gì mà nhiều vậy?"
"Ai tới vậy con trai..."
Tiếng Trần Thanh Trúc từ trong vọng ra. Cô vừa hỏi xong thì đã thấy Lê Gia Hào xách theo một đống đồ to chà bá đi vào, nhìn cô nói.
"Anh tới xem em thế nào rồi. Hôm qua uống nhiều vậy chắc hôm nay rất mệt, em có muốn ăn chút gì không?"
Trần Thanh Trúc thấy người tới là Lê Gia Hào thì mặt hơi xụ xuống, cô vẫn còn đang ghi thù anh ta đó. Nhưng nghĩ lại nếu như lời con trai cô nói thì cô cũng đã hành anh ta đủ khổ rồi, chắc cũng được coi như là hòa đi.
Lê Gia Hào cất đồ, rồi đến ngồi cạnh Trần Thanh Trúc.
"Hôm qua em là stylist tạo hình cho Lại Na còn nhận lời tạo hình cho buổi chụp hình tạp chí sắp tới của cô ta?"
Trần Thanh Trúc đang chăm chú xem hoạt hình, nghe Lê Gia Hào nói thì gật đầu trả lời.
"Đúng vậy... có chuyện gì sao?"
Lê Gia Hào:"Anh được biết đáng lý ra hôm qua là em đã nhận lời làm stylits cho Đào Hà Trang cơ mà, sao lại đổi ý không làm nữa, khiến cho cô ta hôm qua tạo hình vô cùng mất mặt và mờ nhạt, bị chê bai đến thảm. Còn Lại Na hôm qua đã một bước trở nên rực rỡ nhất. Lại nói hôm qua có không ít người đã bức xúc mà trỉ chích em đó..."
Trần Thanh Trúc:"Là cái cô Đào Hà Trang kia không coi ai ra gì, đã đến muộn lại còn vênh váo xem thường người khác tôi đây nhìn chướng mắt... còn ai muốn có ý kiến thì mặc kệ họ, quan tâm làm gì cho mệt óc..."
Lê Gia Hào cười lắc đầu.
"Em vẫn luôn tùy hứng như vậy sao? Cái cô Lại Na kia có gì đặc biệt mà anh cảm thấy em có vẻ để mắt tới cô ta vậy?"
Trần Thanh Trúc:"Tôi vẫn luôn như vậy, làm những điều mình thích. Còn cái cô Lại Na kia sao? Tôi để ý đến cô ta vì cô ta là người có thực lực, lại không chiêu trò quy tắc ngầm như một số người..."
Lê Gia Hào cười to một tiếng, nhịn không được liền đưa tay nhéo má Trần Thanh Trúc một cái, nói.
"Em đó... thật khiến người ta đau đầu mà..."
Bất ngờ bị nhéo má Trần Thanh Trúc tức giận trừng mắt nhìn Lê Gia Hào mà gắt.
"Aizzz... ui... anh bị dở hả? sao lại nhéo má tôi? Nhan sắc mỹ miều này của tôi anh nhéo hỏng rồi thì anh lấy gì đền hả?"
Lê Gia Hào bị vô chọc cho cười càng to hơn, nói.
"Nhéo hỏng thì anh đây nuôi em tới hết đời, đến khi đó coi như em còn được lời nữa kìa..."
Trần Thanh Trúc bị chọc cho xù lông liền nhảy dựng lên.
"Xí... ai cần anh nuôi... hừ... chị đây không cần đâu... anh làm như anh báu lắm ấy..."
Lê Gia Hào tự hỏi anh đây trăm ngàn gái theo đuổi tại sao lại đi thích một cô nàng như vậy chứ? Ông trời đang trêu người sao? Anh đưa tay nhéo nhẹ cái mũi cô một cái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!