Lê Gia Hào quay lưng bước đi, môi cong lên một đường mềm mại, trong ánh mắt thoáng qua một tia sáng tỏ. Anh cũng nên mở của trái tim mình để yêu rồi.
Lê Gia Hào bấm điện thoại gọi đi.
Tút... tút...
"Alo..."
Điện thoại vừa mới thông qua đầu bên kia một giọng nói của trẻ con vang lên.
Tin Tin nhìn trên màn hình hiển thị tên người gọi đến thì thoáng qua một tia kinh ngạc.
"Chú Hào ạ... lâu lắm rồi không thấy chú gọi, cháu tưởng là chú quên luôn cháu rồi chứ?"
Lê Gia Hào cười nhẹ, nói.
"Chú làm sao quên được tiểu gia hỏa đáng yêu như cháu đây? Cháu đang làm gì đó?"
Tin Tin:"Cháu vừa tan trường ạ."
Lê Gia Hào:"Chú mời cháu ăn cơm được không?"
Tin Tin híp đôi mắt suy nghĩ.
"Nhưng cháu còn phải về ăn cơm cùng mẹ cháu, một mình mẹ cháu ăn sẽ rất buồn."
Lê Gia Hào:"Vậy mời cả mẹ cháu đi cùng là được..."
Tin Tin cười gian một tiếng."được ạ..."
Bin nắm tay em gái là bé bống đi tới, hỏi Tin Tin.
"Cậu đang làm gì mà cười gian như vậy hả?"
Tin Tin cười càng thêm phần vui vẻ mà nói.
"Tớ nói cậu nghe, tớ đang giúp mẹ tớ thoát kiếp FA..."
Bin trong mắt nhìn Tin Tin ngạc nhiên hỏi.
"Cậu tìm người yêu giúp mẹ cậu sao? Tin Tin à cậu không thấy những đứa trẻ khác đều không muốn có bố mới sao? Cậu nghĩ xem có bố mới cậu sẽ ăn thiệt đó. Cậu đừng có mà ngốc."
Bé Bống bên cạnh nghe không hiểu gì thì lắc lắc cái đầu nhỏ nói, chu miệng ra, bé nhìn thấy bên kia bán kẹo rất ngon mà hai người anh này lại đang đứng đây nói chuyện gì đó, không thèm quan tâm, mua kẹo cho bé. Bống đưa tay níu áo của anh trai.
"Hai anh, em muốn ăn kẹo..."
Tin Tin:"Bống chờ một chút, anh đi mua cho em..."
Cô nhóc nghe vậy liền gật gật cái đầu nhỏ liên tục.
Tin Tin đưa kẹo cho cô nhóc, lại nhìn Bin nói.
"Cậu không hiểu đâu. Mình khác các cậu, mẹ mình cũng cần có hạnh phúc, bà ngoại nuôi của mình nói. Nếu sau này có một người yêu mẹ và chấp nhận cả mình thì mình cũng phải vun đắp hạnh phúc cho mẹ. Mà bây giờ mình đã chon được người phù hợp rồi, mình không biết tại sao nhưng mình cảm thấy rất thân thiết và quý chú Hào, cảm giác như chú ấy là người thân của mình vậy."
Bin gật gật đầu.
" cậu nói cũng đúng..."
Hoàng Ngân không biết đã đứng ở cạnh hai đứa nhỏ từ bao giờ, nghe thấy hai đứa trẻ nói chuyện, cùng điệu bộ của chúng cô thật sự muốn cười to.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!