Chương 47: Anh muốn giả trang?

Cả một đêm, Hứa Thanh đã nghĩ thông suốt rồi.

Anh đã ngộ ra rồi.

Khương Hòa ngốc nghếch này, giao cho người khác khẳng định không yên tâm, huống hồ tám phần cô ấy cũng không muốn giao cho người khác. Đợi tới khi giải quyết được vấn đề thân phận, cũng không biết phải đợi tới khi nào, cũng không có xã giao, chỉ có thể ở đây một thời gian dài cọ xát với việc ăn uống.

Từ sau khi Khương Hòa tới thế giới này, trước mắt người có thể dựa vào chỉ có anh, đây là thuận theo tự nhiên, quan hệ càng gần hơn một bước, rất bình thường a.

Đừng nói là cô nàng này không có dễ lừa như vậy, phải từ từ, trước tiên phải chuẩn bị, dù sao bất kể là như thế nào, đến lúc đó vẫn còn những đường sống khác có thể lựa chọn.

Lời nói ra, lỡ như một ngày nào đó vẫn chưa có đột phá, cô ấy bỗng nhên "hưu"một cái lại bay trở về rồi..

Bất giác trời đã sáng.

Khương Hòa vẫn giống như mọi ngày, mở cửa luyện kiếm, luyện kiếm trong phòng nhỏ của mình, hoạt động gân cốt. Đợi đến khi trên người nóng ra mồ hôi sau đó sẽ rửa mặt sạch sẽ, bắt đầu một ngày mới.

"Lợi hại, lợi hại!"

Hứa Thanh mở vòi để giải phóng nước lạnh, mùa đông mỗi ngày rửa mặt đều phải đợi vài phút, sau khi nước lạnh trong bình chảy ra ngoài hết mới có nước nóng. Anh ta thừa dịp này chạy vào phòng khách xem Khương Hòa múa kiếm, xem tới nỗi phấn khích kêu lợi hại.

Kiếm pháp không giống như trong tivi hoa hòe hoa sói, dứt khoát, lưu loát, đem theo sự sắc bén.

"Nếu không phải thân phận đặc thù thì công phu này của cô có thể đi quay phiên bản đánh võ, tuyệt!"

"Cài gì gọi là phiên bản đánh võ?" Khương Hòa thu kiếm ngưng khí, bình phục lại hỏi.

"Chính là quay phim, lần trước cho cô xem đó, lấy đậu hũ làm cái bàn chém lung tung.. Có điều nếu là cô thì không cần dùng đạo cụ, cho dù là cái bàn thật thì cô cũng có thể đạp bể."

Hứa Thanh bình đạm nói, minh tinh làm gì có thể dễ dàng như vậy, không khác bị lừa tình là bao nhiêu, nghiêm trọng hơn có khi ký hợp đồng rồi nhưng không có show.

Hứa Thanh sau khi đánh răng rửa mặt thì đứng sang một bên. Khương Hòa rất tự nhiên đi qua bắt đầu rửa mặt, bóp xong kem đánh răng thì nghiêng đầu nhìn Hứa Thanh đang đứng ở một bên.

"Anh làm gì vậy?"

"Tôi việc gì cũng không làm a."

"Cô đánh răng của cô." Hứa Thanh dựa vào một bên nhìn.

Thật là, càng nhìn lại càng thuận mắt, cái mũi này, còn đôi mắt này nữa, tại sao lại sắp xếp đẹp như vậy chứ?

"..."

Khương Hòa hồ nghi nhìn gương, sau đó lại nhìn Hứa Thanh, không rõ tại sao tên này lại đứng ở đây, cứ tiếp tục rửa mặt đánh răng.

"Đợi khi nào rảnh cùng tôi về nhà một chuyến."

"Hửm?"

"Tháng trước ba tôi không phải đã tới đây rồi sao, cảm thấy kì quái vì hai chúng ta ở.. Khụ, ở cùng nhau, sau đó thì giả làm bạn gái của tôi, cùng nhau qua đó ăn bữa cơm, miễn cho bọn họ lại nhiều chuyện."

"Giả vờ?" Khương Hòa dừng động tác đánh răng, nhìn Hứa Thanh trong gương nghĩ nghĩ, mơ hồ nói: "Vậy.. Phải làm gì?"

"Cái gì cũng không cần làm, cô cứ ăn cơm no là được."

"..."

Khương Hòa không nói chuyện, nhanh chóng đánh răng cho xong, học theo dáng vẻ của Hứa Thanh súc miệng một ngụm mới xác định nói: "Bạn gái đó.. Tôi nghe nói không phải là phải ngủ cùng nhau hay sao?"

"Nếu cô muốn thì cũng có thể." Hứa Thanh nhún nhún vai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!