Hứa Thanh thật vất vả để giải thích rõ ràng đây không phải độc dược. Trán đổ ra vài giọt mồ hôi.
Coca đổ nhất thời phát ra một chút âm thanh, không ngờ suýt chút nữa là dẫn tới huyết án.
Chiếu theo phản ứng của cô ấy, giống như không hay nói giỡn. Vốn đang bán tín bán nghi thì nay đã tin bảy phần
"Cô có thể đừng động một chút lại rút kiếm ra có được hay không?". Hứa Thanh nhìn chằm chằm vào chiếc kiếm trên tay Khương Hòa nói: "Tôi là một.. Người tốt, bằng không đã đem cô nhốt ở ngoài cửa, đúng không?".
"Đông Qua cũng bị dọa sợ rồi".
Mèo mập nằm trong góc liếm lông của mình, nheo mắt nhìn hai con người ngu ngốc.
"Ngươi là người tốt?".
"Tôi là người tốt."
"..."
Thấy Khương Hòa không nói lời nào, Hứa Thanh có điểm đau đầu, không biết nên làm gì bây giờ.
Đầu óc anh ta vãn còn chút loạn, cos liền cos thôi, vì cái gì lại thành cái dạng này, biến thành sự thật?
Đầu tôi có chút loạn, cô chờ tôi sắp xếp lại một chút. "
Tựa lưng vào sô pha, Hứa Thanh xoa xoa cái trán, suy nghĩ xem bây giờ nên làm như thế nào, xử lý như thế nào.
Đối diện với cô gái táo bạo này, trước mắt chỉ có 3 sự lựa chọn: Một là đem cô ta lừa ra ngoài cửa, đóng cửa lại. Cô ta ở bên ngoài đói chết, lạnh chết cũng tốt. Tất cả đều không liên quan đến mình.
Phỏng chừng nhiều nhất là ba ngày, trên tin tức có thể nhìn thấy cô ta bị bắt hoặc là vì loạn đấu súng mà chết.
Mang hung khí đi loạn, đói bụng cũng không biết lật thùng rác tìm thức ăn, chỉ có thể đi cướp, không bị bắt mới là lạ.
Hai là trực tiếp báo cảnh sát, để cảnh sát đến xử lí việc này. Rất có thể là một con dân của Đường Huyền Tông từ một ngàn hai trăm năm trước, bằng một cách nào đó mà chạy tới thế giới hiện đại. Mặc kệ như thế nào, đều có giá trị nghiên cứu.
Nhưng cảnh sát thực có thể.. Không, nhất định sẽ nghĩ là hắn đang nói giỡn. Nếu ở lại đây, về sau nếu lại sảy ra sai lầm, chính là tắm máu tươi.
Ba, trước tiên cứ lưu lại xem thế nào đã.
Hứa Thanh liếc mắt nhìn cô gái một cái, ý niệm trong đầu quay trở lại.
Một đại hiệp nữ đứng trước mặt mình, ở trong nhà mình, kiếm dựng trước mặt, có thể để cô ấy đi không?
Cứ kích động một chút liền rút kiếm, nhưng đó là một cổ nhân từ một ngàn hai trăm năm trước. Lừa ra ngoài, mặc kệ về sau cô ta bị bắt hay lưu lạc bên ngoài, hoặc may mắn sống sót thậm trí bị người khác giam giữ. Hứa Thanh cảm thấy được chính mình sẽ hối hận.
Tiểu thuyết khoa học viễn tưởng ở ngay trước mắt, có thể bỏ chạy hay không?
Trong vài giây ngắn ngủi, anh ta đã điều chỉnh và phân tích sự việc tốt.
Ọc ọc..
Hứa Thanh ngiêng đầu, đây là âm thanh phát ra từ bụng của hiệp nữ.
" Ăn một chút đi. "Anh ta cầm miếng gà cuộn vẫn chưa động ra bên ngoài. Nếu đã muốn quyết định ở lại, vậy phải nghĩ biện pháp đem cô ta trấn an.
Không thể động không động liền rút kiếm ra, đó là hành động rất táo bạo.
Hoàn toàn làm cho người khác cảm thấy không an toàn.
" Đây là cái gì? "Khương Hòa do dự, lại nhìn chiếc ô màu đen dựng bên cạnh ghế sô pha, có điểm tin tưởng anh ta là người tốt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!