Tiếng máy sấy tóc ngừng lại.
Hứa Thanh dừng động tác giúp Khương Hòa sửa sang lại tóc, nghĩ nghĩ một chút rồi hỏi: "Bộ dáng như thế nào?"
Theo bản năng anh ta nghĩ Khương Hòa nhìn thấy thứ gì đó không hiểu. Ví dụ bác gái nào đó đắp mặt nạ đi nhận đồ linh tinh gì đó đi ngang qua cửa sổ.
* * *
"Tóc thật dài, so với tóc tôi còn dài hơn."
Khương Hòa nói, xoay người đem tóc của mình vén ra đằng trước che khuất cả khuôn mặt, giải thích nói: "Đại khái chính là như thế này."
"..."
Hứa Thanh nhíu mày, nửa đêm Khương Hòa dùng tóc dài che khuất mặt, rất đánh sâu vào thị giác "sau đó thì sao?"
"Sau đó mặt trắng bệch, vô cùng trắng, cùng với.. Trắng hơn cả tường." Khương Hòa chỉ chỉ bức tường trắng như tuyết.
"Không phải chứ.."
"Còn mặc y phục màu lam, một loại áo choàng rất cổ quái, ống tay dài như vậy.."
Khương Hòa tiếp tục khoa chân múa tay.
"Dừng dừng dừng!"
Hứa Thanh không bình tĩnh được nữa, ngoảnh đầu nhìn quanh phòng khách, kết hợp với lời đồn nháo quỷ gần đây sau đó có chút chột dạ.
Rốt cục Khương Hòa đã nhìn thấy gì?
"..."
"..."
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, đều rơi vào trầm mặc.
Khương Hòa dù sấy tóc kiếm cũng dựng ở một bên, tựa vào ghế dựa trên đùi.
"Khụ.. Cái kia, quỷ không tồn tại, thế giới này không tồn tại trò đó. Phải nói tới khoa học.. Cô thử nghĩ xem nếu như quỷ thực sự tồn tại, một ngàn năm trước không biết đã chết bao nhiêu người, như vậy không phải là chết một đống người rồi hay sao? Bọn họ đâu hết rồi a, có đúng không?".
Hứa Thanh nỗ lực dùng khoa học để giải thích sự việc này: "Có thể áp lực của cô quá lớn, xuất hiện ảo giác, mau sấy khô tóc rồi đi ngủ đi."
Một cô gái đơn độc đi tới một thế giới xa lạ, suy nghĩ lung tung là rất bình thường. Nếu là một cô gái yếu đuối một chút có khả năng đã suy sụp rồi..
Khương Hòa rõ ràng không tin nhưng cũng không nói gì nữa. Xoay người để Hứa Thanh tiếp tục giúp mình sấy tóc, tay lặng lẽ sờ kiếm nắm thật chặt chuôi kiếm.
"Ở chỗ của chúng tôi quỷ là một vật rất đáng sợ" Khương Hòa nói.
"Ở chỗ của chúng tôi cũng giống như vậy, cũng là một thứ rất đáng sợ."
"Thật vậy sao?"
"Đương nhiên." Hứa Thanh vén mái tóc mềm mại của Khương Hòa, bổ xung nói: "Nhưng vấn đề là nó không tồn tại, hoàn toàn không tồn tại, có hiểu không?"
"Vậy tại sao mấy ngày trước lại có pháp sư bắt quỷ?"
"Bởi vì người khác nghĩ lầm là có quỷ, thực ra không có."
"Có, tôi đã nhìn thấy rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!