Chương 25: Cô bé này thật thanh tú

Qua hai ngày, cửa sổ được Hứa Thanh tìm người sửa, còn lắp thêm một thiết bị chống trộm.

"Cái di động này cho cô, có việc gì thì gọi điện cho tôi"

Hứa Thanh bớt thời gian làm một thẻ phụ, được tặng một chiếc điện thoại android giá hơn một ngàn. Anh ta đem nó cho Khương Hòa dùng.

"Điện thoại có phải là rất quý giá?" Khương Hòa tự cảm thấy cái này không đơn giản.

"Không quý giá, chỉ là tặng phẩm."

"Ồ, đa tạ thiếu hiệp."

"Không cần đa lễ~thử một chút đi, học cách gọi điện thoại cho tôi."

Dậy Khương Hòa cách gọi điện thoại, sau đó để cô ấy tự mình nghiên cứu bảo bối mới có được. Không hiểu được, Hứa Thanh cảm thấy Khương Hòa giống như là đang chơi trò chơi. Mình chính là một npc, một người chỉ dẫn những tay lính mới..

Anh ta lắc lắc đầu vứt bỏ ý nghĩ không hợp chuẩn mực đó đi. Gọi đồ ăn bên ngoài đợi giao tới, liền chuẩn bị ra ngoài.

"Tôi ra ngoài một chuyến, bữa tối cô tự mình ăn."

"Được."

Khương Hòa không hỏi nhiều, có việc để làm mới là bình thường. Cả ngày ru rú ở nhà quả thực không giống một người bình thường.

"Có thể sẽ trở về muộn một chút, cô nếu không muốn chơi trò chơi thì có thể xem video, đấu địa chủ hoặc nghiên cứu điện thoại đều được. Bây giờ đã hết giờ làm việc rồi". Hứa Thanh dặn dò, lúc mới đầu sợ Khương Hòa không có hứng thú chơi trò chơi, bây giờ nghe nói có thể kiếm tiền, trong nháy mắt biến thân thành một cô gái nghiện mạng. Anh ta lại lo Khương Hòa chơi quá mê mẩn.

Lá gan càng mạnh mẽ thì càng dễ dàng đột nhiên mất đi sự hứng thú.

"Chơi trò chơi thực sự là một công việc sao?"Khương Hòa càng lúc càng cảm thấy nghi hoặc. Cô ấy nghĩ thế nào cũng không ra, đối với mấy người nhỏ nhỏ ăn mặc quái dị trong máy tính chạy đi chạy lại có cái gì vui.

Mấy vạn, mấy chục vạn người chơi?

" Tất nhiên là phải, nếu như hết giờ làm việc rồi tiếp tục chơi, như vậy là làm thêm giờ. Bây giờ là thời gian thực tập nên không có tiền làm thêm giờ. "

Hứa Thanh vẫn thực nghiêm túc, giả bộ nghiêm trang trịnh trọng, giả bộ như thật, đừng nói thực sự có tác dụng. Ít nhất cô ấy bây giờ mỗi ngày đều đem theo sự nhiệt tình làm việc.

" Có việc thì gọi điện thoại, trước tiên ăn cơm đi đã. "

Dặn dò một câu, anh ta quay người ra cửa, nhân lúc trời còn chưa tối bắt xe về nhà ăn cơm.

Nhà của ba mẹ.

Vốn dĩ mỗi tháng đều về một đến hai lần, tháng trước bởi vì duyên cớ nhặt được Khương Hòa nên Hứa Thanh không về. Chỉ có Hứa Văn Bân tới thúc dục tiền thuê phòng một lần, sau đó thuận tiện xem anh ta ở phòng khách bốc mùi hôi hay chưa.

Hai ngày này mẹ của anh ta bỗng nhiên thúc giục anh ta trở về nhà một chuyến. Không cần nghĩ cũng biết, khẳng định là chuyện của Khương Hòa bị lão ba một phen thêm mắm thêm muối miêu tả lại.

" Mẹ, con về rồi. "

Hứa Thanh vào đến nhà, lên lầu mở cửa, gọi một tiếng nhưng không nghe thấy tiếng trả lời. Nhìn ra bên ngoài xem, chỉ có Hứa Văn Bân đang ở trong phòng sách nghiên cứa tài liệu lịch sử.

" Ba, mẹ con đâu? "

" Đánh mạt chược vẫn chưa về. "

" Đã mấy giờ rồi.. Ba không đói sao? "Hứa Thanh nhìn đồng hồ, đã sắp 6 giờ tối rồi. Đừng nói là cơm, người còn chưa về nhà.

" Con vừa nói ta thật sự cảm thấy có chút đói rồi, gọi điện thoại kêu bà ấy về. "

"... "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!