Chương 14: Sống Đến Lớn Như Vậy Lần Đầu Tiên Gặp Được

Hết ba lần rượu, thịt xiên cũng đã ăn đã tương đối. Một thùng bia cũng chỉ còn lại hai chai.

Tần Hạo mặt đỏ thổi khí. Sau này anh ta muốn làm một hình cảnh, phá đại án, lên tivi.

"Được được, cậu rất được"

Hứa Thanh cũng có chút mơ hồ, có điều tửu lượng tốt là được truyền lại từ Lão Tử nhà anh ta. Cũng không đến mức say "Cậu có thể về hay không, đừng chậm trễ, ngày mai còn phải giải hòa cho các bà cô cãi nhau."

"Hòa giải cái rắm.. Ông chủ, tính tiền!"

"Để mình, để mình"

Hai người đều không muốn nhường cho người khác. Hứa Thanh trực tiếp lưu loát quét mã. Đi cùng Tần Hạo ra ngoài đường, vẫy một chiếc taixi để cậu ta đi trước. Sau đó quay người đi về khu quầy bán hàng, nhìn hàng hóa bên trên một lần. Nghĩ một lát sau đó gọi người gói cho vài xiên thịt cùng với chả cá mang về.

Gió đêm nhè nhẹ, thổi khói bay đi thật xa. Hứa Thanh đứng trước quầy trong dòng người huyên náo. Bất giác muốn châm một điếu thuốc, sờ sờ thân mình, sau đó nhớ ra mình đã bỏ thuốc rồi.

Thật là phiền toái a.. Nhưng cũng rất thú vị.

Không biết ánh trăng ở thời Đường có sáng, có tròn như vậy hay không..

Anh ta ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời đêm, sao trời mênh mông thâm sâu giống như một cuốn lịch sử dài. Bao nhiêu người và sự việc đã đi qua đều bị vùi lấp bởi thời gian, hóa thành cát bụi. Mà hiện tại có một hạt cát bụi nhảy ra.

Bị anh ta gặp được.

* * *

Về tới nhà thì cũng đã là 9 rưỡi tối. Khương Hòa vẫn đang ngồi trên sô pha xem bản tin trên máy tính. Đông Qua nằm trên đùi của khương Hòa, được vỗ về lông trên lưng, phát ra tiếng kêu khè khè. Một bộ dáng hưởng thụ.

Hứa Thanh nhìn một người, một mèo trên ghế, trong lòng mọc lên một sợi tơ nhỏ bé vi diệu. Nâng cái túi to trong tay lên nói: "Ăn cơm quá sớm, sợ cô đói nên tôi đem một chút về."

"Đa tạ."

"Hửm?"

".. Thiếu hiệp."

"Cử thủ chi lao."

Hứa Thanh phất tay đem cái túi thịt nướng để lên bàn. Mở túi ra, Lại quay người đi tới tủ lạnh lấy ra một hộp sữa chua, đưa cho Khương Hòa một hộp.

Khương Hòa ngửi thấy mùi rượu trên người anh ta thì hít hít mũi "Ngươi đã uống rất nhiều rượu?".

"Không nhiều lắm, chỉ vài chai." Hứa Thanh lắc lắc hộp sữa chua, làm mẫu nói: "Cái này gọi là sữa chua, trước khi uống thì liếm thử một chút."

Sữa chua uống ngon nhất là một chút trên cùng, liếm phần sữa chua ở trên là quy trình bắt buộc.

Khương Hòa có như thế nào thì học như vậy. Vươn đầu lưỡi nhỏ ở phần trên của hộp sữa chua liếm liếm. Ánh mắt trong phút chốc sáng lên.

"Ngon phải không?"

"Hắc hắc.. Mau ăn đi, uống luôn một lần, đừng làm nó nguội."

Hứa Thanh cười cười liếc mắt nhìn video trên máy tính, giúp cô ấy tạm dừng video. Sau đó có chút lung lay tiến về phía phòng ngủ, cầm quần áo ra. Đi vào phòng tắm để tắm giặt.

Loại cảm giác khi quay về nhà mà đèn vẫn còn sáng này, trong phòng có người ngồi, cảm thấy thật tốt. Có một chút hơi thở cuộc sống.

"Bây giờ điều kiện cuộc sống rất tốt. Có thể mỗi ngày đều tắm giặt, thật hưởng thụ, không cần phải giúp tôi tiết kiệm."

Mười phút sau Hứa Thanh từ phòng tắm lau tóc đi ra, một bên tìm máy sấy tóc, một bên nói: "Còn có quần áo đó.. Biết cách dùng chưa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!