kết thúc khúc nhạc, trong phòng liền lặng ngắt như tờ, đủ để nghe thấy cả tiếng kim rơi trên mặt đất, ngay cả Mộng Nhi bình thường hay ồn ào cũng vô cùng im lặng, sợ chỉ một động tác nhỏ cũng có thể phá vỡ cảnh ý rung động lòng người này.
- Giọng hát của thiếu gia ta thế nào hả?
Đường Phong xoay người lại, vẻ hiu quạnh trên mặt ban nãy đã bị thay bằng một nụ cười sáng lạn.
Bạch Tiểu Lại thở ra một hơi, nghĩ một đằng nói một nẻo:
- Tàm tạm.
Bảo Nhi ở bên cạnh múa bút thành văn, đem ca từ và điệu nhạc Đường Phong vừa hát chép ra giấy.
Mộng Nhi mắt nhòe lệ, không biết là bị tiếng hát làm cho xúc động hay là có chuyện buồn trong lòng, bổ nhào vào ôm lấy cánh tay của Đường Phong:
- Phong thiếu gia, thì ra người hát hay như vậy!
- Đó là đương nhiên!
Đường Phong sờ mũi:
- Bổn thiếu gia cầm kỳ thư họa thứ nào cũng tinh thông, thi từ ca phú không thứ nào không biết, trộm cắp lừa gạt dễ như trở bàn tay, thiếu gia ta đối với dược liệu cũng nghiên cứu qua đôi chút, cái gì mà Liệt nữ Ngâm, Ngã Ái Nhất Căn Sài, Quan Ảm Thoát Y Tán Hoa Dạng Bách Biến!
- Càng nói càng không đứng đắn!
Bạch Tiểu Lại trừng mắt liếc Đường Phong.
- Khúc nhạc này tên là gì?
Bảo Nhi đã chép xong, ngẩng đầu lên hỏi.
- Ách, sao cũng được!
Đường Phong đã đạo nhạc và ca từ của người khác, ngay cả tên bài hát cũng đạo thì kì lắm.
- Trong hào hùng không mất nhu tình, trong nhu tình cũng có bản sắc anh hùng. Tráng trí cứng rắn, anh hùng vốn đều cô độc. Vậy thì gọi là Anh Hùng Cô Độc đi, Phong thiếu gia thấy thế nào?
Bảo Nhi hỏi.
- Rất hay!
Đường Phong vỗ tay nói.
- Cái gì là Anh Hùng Cô Độc?
Lâm Nhược Diên từ ngoài đi vào, giũ nước trên cây dù xuống rồi để qua một bên.
- Cô cô.
- Lâm sư tỷ!
Đường Phong và Bạch Tiểu Lại cùng nhau vấn an.
Lâm Nhược Diên vẻ mặt cưng chiều mỉm cười nhìn Đường Phong, đang chuẩn bị mở miệng nói gì đó, sắc mặt đột nhiên biến đổi, khiếp sợ nói:
- Phong Nhi, thực lực của con....
Lâm Nhược Diên thân là Thiên giai cao thủ, dù chỉ là Thiên Giai hạ phẩm, nhưng nhãn lực của nàng không phải ai cũng bằng được, liếc mắt một cái liền nhìn ra Đường Phong xưa đâu bằng nay.
chỉ là Lâm Nhược Diên hoàn toàn không nghĩ tới, mới mười mấy ngày không gặp mà thực lực của Đường Phong đã tăng tới trình độ này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!