Chương 28: Đêm tối tập kích

-Gia gia, không nên quá kích động, thân thể ta còn rất yếu đấy.

Tiêu Phàm bị Tiêu Hạo Thiên lắc qua lắc lại thất điên bát đảo, lúc chữa thương gần như đã tiêu hao hết Hồn Lực của hắn, hắn hiện tại giống như một cọng bún thiu mà thôi.

Tiêu Hạo Thiên vội vàng dừng lại, lúc nhìn thấy một vũng máu đọng trên mặt đất cũng không nhịn được cau mày một cái, sau đó kích động nói:

- Ta tìm ba bốn tên Luyện Dược Sư bọn hắn đều thúc thủ vô sách, hơn nữa còn nói nếu không có Tam Phẩm Dược Sư thì không thể giải, nói như vậy Phàm nhi ngươi há chẳng phải là Tam Phẩm Luyện Dược Sư?

- Tam Phẩm Luyện Dược Sư?

Tiểu Ma Nữ kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, nói:

- Cho dù ở Yến Thành cũng không có bao nhiêu Tam Phẩm Luyện Dược Sư nha, đồ lưu manh, ngươi thực sự là Tam Phẩm Luyện Dược Sư?

- Phàm Nhi, vị này chính là cháu dâu ta sao?

Không đợi Tiêu Phàm mở miệng, Tiêu Hạo Thiên kinh ngạc nhìn Tiểu Ma Nữ, vui tươi hớn hở cười nói, âm u trước đó đều quét hết hết sạch.

- Gia gia, nàng...

Tiêu Phàm cười khổ, nếu Tiểu Ma Nữ trở thành nữ nhân của hắn thì bản thân hắn sau này nhất định không sống tốt.

Nhưng mà Tiêu Phàm nói còn chưa dứt lời thì bị Tiểu Ma Nữ cắt ngang, sắc mặt nàng ửng đỏ, nói:

- Gia gia, ta tên Thi Vũ.

- Thi Vũ, tên rất hay a.

Tiêu Hạo Thiên cười cười.

Tiêu Phàm bĩu môi, nhỏ giọng thì thầm:

- Đúng là nhìn người không thể nhìn bề ngoài a, danh phù kỳ thực là Tiểu Ma Nữ, vậy mà lấy cái danh tự tình thơ ý hoạ thế này.

Tiểu Ma Nữ hung hăng liếc mắt Tiêu Phàm, nhưng ở trong mắt Tiêu Hạo Thiên thì hai người giống như đang liếc mắt đưa tình.

- Phàm Nhi, ngươi như thế nào?

Hồi lâu, Tiêu Hạo Thiên nhìn về phía Tiêu Phàm nói, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng, ngắn ngủi mấy tháng không gặp, Tiêu Phàm chẳng những đột phá đến Chiến Sư cảnh, hơn nữa còn trở thành Tam Phẩm Luyện Dược Sư, đây thật không thể tưởng tượng nổi.

- Gia gia không cần lo lắng, Chiến Hồn ta kỳ thật đã sớm thức tỉnh, chẳng qua mấy năm nay ta đều theo sư tôn học chế thuốc cho nên tu vi một mực trì trệ không tiến.

Tiêu Phàm vội vàng giải thích nói.

- Sư tôn? sư tôn ngươi là cao nhân phương nào?

Tiêu Hạo Thiên ánh mắt sáng lên, trong lòng chấn động vô cùng, có thể dạy dỗ Tiêu Phàm tuổi còn trẻ như thế đã trở thành Tam Phẩm Luyện Dược Sư, vậy sư tôn hắn làm sao có thể đơn giản?

Tiêu Phàm trầm mặc không nói, Tiểu Ma Nữ lại kinh ngạc nói:

- Có phải hay không người lần trước âm thầm giúp đỡ chúng ta?

- Không sai.

Tiêu Phàm mặt xạm lại, hắn không nghĩ tới Tiểu Ma Nữ vậy mà nhớ dai như vậy, bất quá vẫn là gật gật đầu, như thế thì sự tình bản thân mới có thể dễ dàng giải thích.

Nhìn thấy Tiêu Hạo Thiên còn muốn hỏi thăm cái gì, Tiêu Phàm vội vàng nói:

- Sư tôn lão nhân gia ưa thích dạo chơi thế gian, những ngày qua vừa lúc người trở lại Tiêu Thành, đoán chừng hiện tại cũng đã rời đi, hơn nữa, hắn không thích nói tên hắn cho người khác biết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!