Chương 10: Bát Phẩm Ngân Hoàng Đằng

Nhìn thấy Thủy Long to lớn kia, sắc mặt Tiêu Phàm hoàn toàn thay đổi, không chút do dự thi triển ra Phá Lãng Thủ, từng chường đánh ra.

Bất quá hắn vẫn xem nhẹ uy lực của Thủy Long, Phá Lãng Thủ căn bản không làm gì được Thủy Long, cỗ lực lượng bá đạo kia xông thẳng vào hắn.

"Thủy Long Ba này ít nhất là chiến kỹ Tam Phẩm."

Tiêu Phàm con ngươi co rụt lại, không chút do dự hướng về một bên tránh đi, dù vậy vẫn bị Thủy Long chấn cho lục phủ ngũ tang *** tùng phèo.

"Cô nương, cái này thực sự là hiểu lầm." Tiêu Phàm gian nan từ trong nước đứng lên, hướng về phía thiếu nữ giải thích, sắc mặt khó coi vô cùng.

Lên bờ lên không được, ở trong nước cũng không làm gì được thiếu nữ này, chẳng lẽ bản thân thật muốn đem mạng để lại chỗ này?

Tiêu Phàm biết rõ sự tình lần này không tốt chút nào, hắn trong lòng cực kỳ phiền muộn, bản thân mình chỉ muốn đi tắm ai ngờ tai bay vạ gió chẳng biết từ đâu ấp xuống.

Lăn đi lên.

Sắc mặt thiếu nữ không tốt, Tiêu Phàm không nói lời nào còn tốt, vừa nhắc tới sự tình khi nãy liền làm nàng càng thêm phẫn nộ.

Rống ~ đúng lúc này, trong rừng đột nhiên phát ra một trận tiếng gầm, ngay sau đó một đầu sư tử toàn thân kim quang lóng lánh xuất hiện, sư tử dài chừng bốn mét, cao hai mét, uy phong lẫm lẫm, bá đạo phi phàm.

Đồng tử màu vàng của Hoàng Kim Sư Tử gắt gao nhìn chằm chằm thiếu nữ, ánh mắt lộ ra khinh miệt cùng vẻ khinh thường.

Tiêu Phàm thần sắc khẽ động, trên mặt lộ ra thần sắc kích động, đây chính là Tam Giai Hồn Thú: Kim Cuồng Sư, chiến lực của nó không hề thấp hơn Huyết Văn Lang, khí thế toàn thân bạo phát ra không chỉ là một đầu Hồn Thú Tam giai bình thường.

Lấy thực lực của hắng khi kích hoạt U Linh Chiến hồn mà nói thì khi đối mặt với Hồn Thú Tam Giai sơ kỳ cũng có thể dây dưa một hai, nếu đánh không lại cũng có thể bỏ chạy. Nhưng nếu là ở trước mặt Kim Cuồng Sư thì hắn lại không nắm điều gì.

Thiếu nữ kia xem ra cũng là cảnh giới Chiến Sư cũng không nhất định là đối thủ của Kim Cuồng Sư, nếu như hai người tàn sát lẫn nhau thì hắn không có cơ hội chạy trốn sao?

Nhưng mà sự thật cũng không có đơn giản như vậy, chỉ thấy thiếu nữ đột nhiên động thi triển Thân Pháp Chiến Kỹ đạp trên mặt nước, xuất hiện ở bờ sông đối diện, đang cười trên nổi đau của người khác.

Thủy Long Ba!

Lại là một kích vừa rồi, Thủy Long lại hiện ra, một cỗ sóng xung kích to lớn đánh về hướng hắn đem hắn đẩy về phía bờ đối diện.

Tiêu Phàm trong lòng có cảm giác xúc động muốn chửi lên, người đời đều nói nữ nhân như cọp mà thiếu nữ này so với cọp còn muốn ác độc hơn, vậy mà muốn đem mình làm thức ăn cho Kim Cuồng Sư.

Tiêu Phàm cũng không muốn cùng Thủy Long ngạnh kháng, một kích này nếu hắn ngạnh kháng sẽ làm tiêu hao toàn bộ chiến lực của hắn, trong lòng hung ác quyết định mượn cỗ lực lượng kia bay đến chỗ Kim Cuồng Sư.

"Tiểu Ma Nữ, lần sau đừng để rơi vào tay ta, bằng không ta nhất định đem ngươi giải quyết tại chỗ." Tiêu Phàm cực kỳ tức giận, hung hăng trừng mắt nhìn thiếu nữ, sau đó nhảy lên hướng về bờ kia mà đi.

Con ngươi lạnh lẽo của Kim Cuồng Sư nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, tựa như đang chờ con mồi đưa đến miệng.

Vào lúc Tiêu Phàm nhảy lên, sau lưng hắn xuất hiện một đạo hắc ảnh, U Linh Chiến Hồn xuất ra, Nhị Phẩm Chiến Kỹ:

Phi Hồng Kiếm chém xuống lang vang lên tiếng nổ ầm ầm, bá đạo tuyệt luân, cơ hồ hao hết toàn bộ khí lực Tiêu Phàm.

Rống! Kim Cuồng Sư nhìn thấy tên tiểu tử này dám khiêu khích quyền uy của nó liền gầm lên giận dữ, chân trước sắc bén quét ra, ngay tại lúc đó, Tiêu Phàm vọt đến một bên dùng kiếm thép ngăn cản trước người!

Ầm! Lợi trảo trảm đánh vào bên trên kiếm thép, răng rắc một tiếng trường kiếm vỡ vụn, thân thể hắn bay ngượi ra ngoài đập thẳng vào một cây đại thụ, đại thụ sụp đổ, lục phủ ngũ tạng của hắn bị chấn động liền phun một ngụm máu tươi ra.

Tuy bị thương nhưng hắn không chần chờ chút nào, thân thể khẽ động thi triển ra Mê Tung Bộ đến cực hạn chạy trốn vào trong rừng.

"Đăng đồ tử, đừng chạy!"

Thiếu nữ tức giận, nguyên bản nàng xem như Tiêu Phàm hẳn phải chết không nghi ngờ, làm sao biết một kích của Kim Cuồng Sư vậy mà không có giết hắn.

Nàng không chần chờ liền thi triển thân pháp bay đến bờ bên kia chuẩn bị đuổi theo Tiêu Phàm.

Lúc này, Kim Cuồng Sư phẫn nộ gào thét một tiếng xông thẳng đến thiếu nữ, Tiêu Phàm có thể chạy trốn khỏi món vuốt của nó đã làm nó triệt để nổi giận, cơn giận này liền trút lên người của thiếu nữ kia.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!