Tần Nguyệt Trì biến sắc, vội vàng nói:
- Triệu phu nhân, Trần Nhi hắn tuổi nhỏ, chẳng qua là nhất thời kích động, miệng không chừng mực mà thôi. Thỉnh phu nhân đừng để chuyện này trong lòng.
Triệu phu nhân lạnh lùng thốt:
- Tuổi nhỏ? Nếu như ta nhớ không sai thì Tần Trần năm nay phải là 16 tuổi đi? Mới nghe nói hắn ở nghi thức thức tỉnh huyết mạch của Thiên Tinh Học Viện vẫn chưa thể thức tỉnh huyết mạch. Bản thân là con cháu Tần gia, hắn không chịu chăm học để cho Tần thị vẻ vang mà còn ở Học Viện cùng người so tài, phá hoại danh tiếng Đại Võ Vương Phủ. Càng cẩu thả hơn là ở chỗ này khi dễ hạ nhân, làm trái với gia quy Tần gia, ngươi xem hắn phải chịu tội gì đây?
Thân hình Tần Nguyệt Trì thoắt cái rung mạnh, sắc mặt trắng bệch. Triệu phu nhân là muốn định tội Trần Nhi a!
"Người có tội phải là ngươi đi?"
Tần Trần mắt phát lạnh, ngẩng đầu nhìn Triệu Phượng, đối mặt với Triệu phu nhân nắm giữ quyền hành rất lớn cũng không hề sợ hãi, lạnh lùng nói:
- Ngươi là Tần gia chủ mẫu, lại dung túng hạ nhân, khi dễ con cháu gia tộc, đây là gia quy Tần gia trong miệng ngươi?
"Ngươi..."
Triệu phu nhân không nghĩ tới Tần Trần lại dám cãi mình, nhịn không được mặt mày tím ngắt.
Nhưng nàng còn chưa kịp mở miệng, đã nghe Tần Trần tiếp tục phẫn nộ quát:
- Ngươi là phụ nữ trong nhà, lại cùng tiếng xấu đồn xa, dâm loạn thối rữa nổi danh Vương Đô Triệu Khải Thụy gặp nhau, người cười kẻ nói, đây là lễ nghĩa của ngươi?
Một bên Triệu Khải Thụy đang nhìn trò hay, sắc mặt mị mị nhìn chằm chằm Tần Nguyệt Trì đột nhiên ánh mắt cứng lại, vẻ mặt đỏ lên.
"Tiểu súc sinh, sao dám mắng ta."
Triệu Khải Thụy trong lòng nổi giận mắng.
"Ngươi!"
Triệu phu nhân dùng tay chỉ Tần Trần, tức đến nổi trâm cài tóc run run, cả giận nói:
- Triệu Khải Thụy chính là Vương huynh của ta.
Tổ tiên Triệu phu nhân cùng Vương Thất có chút sâu cạn, đã từng có quan hệ tốt với Vương gia, Triệu Phương gọi Triệu Khải Thụy là Vương Huynh thật ra cũng không có quá giới hạn.
"Được thôi, các ngươi thân là huynh muội, lén lút hẹn hò, thuộc vào hành động loạn luân, càng thêm không thể trị. Ngươi là Vương phủ phu nhân do triều đình sắc phong, vốn nên đại biểu cho phu nhân trong thiên hạ, hành sự đoan trang. Chuyện này nếu mà truyền ra ngoài, Tần gia sao còn có thể tại Đại Tề Quốc đứng vững."
Tần Trần liên tục gào thét, trong mắt hàn quang nở rộ.
"Ngươi... tiểu súc sinh, quả thực là hồ ngôn loạn ngữ, mau bắt hắn lại cho ta."
Triệu phu nhân không kiềm chế được, gầm thét với hai tên hộ vệ.
Nàng tức đến run người, lời của Tần Trần nếu truyền ra ngoài Tần phủ, thì thân là chủ mẫu Tần gia, nàng sau này làm sao có mặt mũi sống tại Vương Đô nữa.
Hai gã hộ vệ nghe Triệu phu nhân hạ lệnh, lúc này nổi giận gầm lên, nhào về phía Tần Trần, một trái một phải kiềm chế hắn vào giữa.
Tần Nguyệt Trì kinh hô, cố gắng quên mình ngăn ở trước mặt Tần Trần, cả giận nói:
- Các ngươi ai dám động đến Trần Nhi của ta.
Một gã hộ vệ mắt phát lạnh, lạnh lùng nói:
- Đại tiểu thư, xin lỗi.
Nói xong, hắn đảy bàn tay muốn đẩy Tần Nguyệt Trì ra ngoài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!