"Tần Trần, ngươi sao lại có gan trở về, mau đi ra ngoài tránh mặt đi, mọi người tìm ngươi lâu lắm rồi đó."
Thiếu nữ thấy Tần Trần liền vội vả nói, vẻ mặt rất lo lắng.
"Dĩnh tỷ, có chuyện gì?"
Tần Trần cau mày nói.
Người vừa tới chính là biểu tỷ của Tần Trần, con gái nhị cữu Tần Viễn Chí, Tần Dĩnh.
Ở Tần gia thì nhị cữu có thể coi là người duy nhất đối xử không tệ với Tần Nguyệt Trì và Tần Trần. Tần Dĩnh cũng rất thân mật với hắn.
Khi còn nhỏ, mỗi lần Tần Phong và Tần Phấn khi dễ Tần Trần thì Tần Dĩnh nhất định sẽ ra mặt trợ giúp, nhờ có nàng mà Tần Trần ở Tần gia mới có chút thư thái.
Lúc này trên mặt Tần Dĩnh mang theo vẻ lo lắng trách hờn, nói:
- Ngươi còn hỏi vì sao nữa hả, mấy ngày trước ngươi có phải là tới Khí Điện không?
"Đúng rồi."
Tần Trần hơi sững sờ, chợt lạnh lùng nói:
- Chẳng là là tên Lương Vũ kia đến Tần gia hưng sư vấn tội?
Trong khóe mắt hắn xuất hiện chút tức giận, tuy là mình tuy bắt hắn luyện chế Thiên Mạch Thần Châm nhưng cũng giải mị độc cho hắn, xem như là có qua có lại, thậm chí phải xem là có ơn. Nếu như tên này thật sự tới Tần gia hỏi tội thì hắn làm sao có thể giở giọng hiền lành với hắn được.
"Ngươi thật sự đắc tội với Lương Vũ Đại Sư sao?"
Nghe Tần Trần nói, Tần Dĩnh hai mắt trợn thật to, trên mặt hiện ra vẻ khó có thể tin.
"Hắn nói cái gì rồi?"
"Lương Vũ Đại Sư không có đến, mà là Tần Phấn nói ngươi ở Khí Điện đã đắc tội với Lương Vũ Đại Sư, dẫn đến hắn bị hung hăng trách mắng, thậm chí còn tổn thất Hắc Diệu Minh Thạch. Ta lúc đầu còn không tin, nhưng không nghĩ tới lại là thật, ngươi... Ài, thật uổng cho ta nói tốt cho ngươi."
Tần Dĩnh tức giận, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói:
- Mọi người tìm ngươi khắp nơi, nói chỉ cần ngươi về thì liền sẽ bắt ngươi lại mà hỏi, ngươi bây giờ mau đi ra ngoài trốn đi.
Tần Dĩnh tuy nổi giận đùng đùng nhưng sâu trong lòng vẫn cảm thấy lo lắng cho Tần Trần.
"Thì ra là Tần Phấn, hắn mất Hắc Diệu Minh Thạch thì có liên quan gì đến ta."
Tần Trần cười nhạt, đột nhiên nghĩ đến cái gì liền biến sắc:
- Mẹ ta như thế nào?
"Ngươi yên tâm, tiểu cô không có việc gì cả, nhưng mà ngươi thì..."
Tần Dĩnh còn chưa nói xong thì bên cạnh đã lao tới hai đội hộ vệ mang theo vũ khí đi đến chỗ Tần Trần. Đầu lĩnh mặc hắc giáp tuổi gần bốn mươi, khí tức trên người hùng hậu, lạnh lùng nói:
- Trần thiếu gia, Gia chủ tổ chức Đại hội gia tộc, ngươi theo ta đi một chuyến.
Hai đội hộ vệ chia ra hai bên bao vây Tần Trần lại, hiển nhiên là phòng ngừa hắn bỏ chạy.
Tần Dĩnh thấy thế nhất thời cả giận nói:
- Tần Cương, ngươi làm gì thế?
Tần Cương là thống lĩnh hộ vệ Tần gia, cường giả Thiên Cấp, tổ tiên là nô bộc Tần gia, vì vậy mà được ban cho họ Tần. Tần Cương nhìn Tần Dĩnh cung kính nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!