Chương 34: (Vô Đề)

"Giang Ly, tôi luôn cảm thấy anh không bình thường."

Giang Ly nhướn mày: "Tôi làm sao?"

Tôi đảo mắt, nói: "Anh…anh tử tế quá, trong tình huống bình thường, tôi

chẳng thèm rỗi hơi nói với anh ta những lời này." Tôi cảm thấy khi Giang Ly nói chuyện với tôi trong nhà hàng như biến thành người khác vậy,

điều này khiến tôi cảm thấy rất bất an. Là điển hình của loại không có

vụ làm ăn nào không gian trá, Giang Ly từ trước đến nay chưa từng làm

việc gì thiệt cho mình.

Giang Ly khoanh hai tay trước ngực, hơi

nghiêng đầu nhìn tôi một lát, cuối cùng nói: "Vốn dĩ muốn miễn phí giúp

cô một chút, ai biết được cô lại muốn báo đáp tôi."

Tôi…tôi…tôi có nói báo đáp anh sao?

Giang Ly không đợi tôi giải thích, lại nói: "Vậy thì cô muốn cho tôi cái gì?" Anh ta nói, nhìn tôi một lượt từ trên xuống dưới, chê bai lắc đầu: "Nếu như cô muốn lấy thân báo đáp, tôi cũng chỉ đành miễn cưỡng mà làm

thôi."

Này!

Tôi chán nản chẳng buồn để ý đến anh ta, quay người đi tắm.

Giọng nói của Giang Ly vang lên phía sau tôi: "Được thôi, trước tiên coi như

cô nợ tôi một món đồ, đợi tôi nghĩ ra, sẽ nói tiếp."

Phẫn nộ, rõ ràng đây là dọa dẫm!

Buổi trưa, trong phòng ăn của nhân viên, tôi gặp tiểu mỹ nam Tiết Vân Phong, đây là lần thứ hai tôi nhìn thấy cậu ta trong nhà ăn. Dù gì hai chúng

tôi cũng coi như biết nhau, thế là tôi bưng đĩa cơm, gật đầu với cậu ta, coi như là chào hỏi.

Tiết Vân Phong không mua cơm, cậu ta nhìn tôi, mặt không chút biểu cảm nói: "Chúng ta nói chuyện nhé!"

Tôi không kịp phản ứng: "Hả?"

Cậu ta lặp lại một lượt: "Tôi muốn nói chuyện với cô."

"Ồ…he he…" Nói chuyện với tôi có gì hay chứ?

Cân nhắc chuyện Tiểt Vân Phong có vẻ ngoài thực sự đẹp quá mức, cảm thấy

ngồi trước mặt cậu ta cũng là một loại hưởng thụ, thế là tôi đành đồng ý nói chuyện với cậu ta. Còn cụ thể nói gì…tám phần là của việc của Giang Ly nhỉ?

Tôi và Tiểt Vân Phong ngồi đối diện với nhau trong một

nhà hàng Tây, khung cảnh khá yên tĩnh, rất thích hợp để nói chuyện. Tuy

tôi không thích ăn pizza lắm, nhưng lúc này đói bụng rồi, cũng chẳng còn cách nào. Huống hồ cũng không phải là tôi trả tiền…

Tiểt Vân

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!