Về đến nhà, tôi hơi mệt một chút, đến quần áo cũng chẳng kịp thay, ngẩng đầu dựa vào ghế sofa nghỉ ngơi.
Giang Ly đứng bên cạnh tôi, cúi đầu nhìn xuống, đến mức tôi phải run sợ.
Giang Ly đột nhiên khom lưng, cách mắt tôi gần thêm mấy phân. Tôi ngẩn
ra nhìn mặt Giang Ly, trong lòng nghĩ, làn da anh ta thật đẹp…
Giang Ly nhìn tôi một lát, đột nhiên mát mẻ nói: "Quan Tiểu Yến, cô không có gì muốn nói với tôi sao?"
"Sao?" Tôi có gì muốn nói với anh ta?
"Vậy thì…" Giang Ly kéo mặt xuống. "Bọn cô ở trong vũ hội hóa trang chơi cái gì?"
"Ăn uống, khiêu vũ, chơi trò chơi."
Giang Ly nhướn mày, ánh mắt thoáng lóe sáng rồi vụt tắt: "Vậy thì chơi trò chơi gì rồi?"
"Tôi…" Tôi vừa nghĩ đến hình ảnh Vương Khải hôn tôi, liền lúng túng, thế là
nịnh bợ nói: "Chỉ là mấy trò chơi linh tinh thôi mà, rất vô vị."
Giang Ly chậm rãi, nói giống như mất hồn: "Vậy sao, hôn cũng rất vô vị ư?"
Tôi ngẩn ra: "Anh…anh làm sao mà biết được? Lẽ nào anh đã đến đó từ rất sớm?"
Trong giọng nói của Giang Ly mang chút tức giận: "Nghe một con hồ ly tinh
nói, nói cái gì mà Hoa Thần hôn công chúa Bạch Tuyết…Khi tôi đến, vừa
hay nhìn thấy chồng trước của cô thổ lộ với cô, nhưng không ngờ rằng,
hóa ra trước đó còn có đoạn thế kia. Quan Tiểu Yến, cô giỏi thật đó hử?" Chữ "hử" cuối cùng còn cất cao giọng, rõ ràng là giọng điệu uy hiếp.
Tôi chỉ không hiểu, tôi đã chọc giận gì anh ta chứ? Nhưng mà đổi cách nghĩ
đi, tôi lại thoải mái thư thái, tiểu tử này nhớ nhưng Vương Khải sao…Thế là tôi nhướn mày, cười nói: "Anh ghen sao?"
Giang Ly nhìn tôi
một cách nguy hiểm, hai mắt sáng lên. Tôi phát hiện tiểu tử này thực sự
cũng chỉ là hổ giấy, đa số trong các tình huống chỉ là nhanh miệng mà
thôi, thế là lúc này tôi to gan hơn, tiếp tục giả vờ bình tĩnh, huênh
hoang, thản nhiên nói: "Ai da, Giang tiểu công chúa của chúng ta ghen
rồi, nên làm thế nào đây?"
"Làm thế này là được rồi." Giang Ly nói rồi, đột nhiên cúi xuống.
Tôi cảm thấy không tốt rồi, vừa muốn đứng dậy khỏi sofa lại bị anh ta ấn
trở lại, sau đó, anh ta bịt miệng tôi…bằng môi của anh ta.
Hai bờ môi mềm mềm, mát mát giày vò trên môi tôi. Tôi bị anh ta dọa cho giật
thót mình, hoảng hốt đẩy anh tar a, nhưng không có cách nào làm anh ta
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!