Mùa thu, thời tiết se lạnh.
Nhưng người đàn ông trước nay vốn lạnh như băng này lại giống như bắt lửa, anh ôm chặt lấy cô, chẳng chịu nhúc nhích một chút.
Nghe xong câu "anh nhớ em" của anh, Lộc Tang Tang ngây ngẩn cả người, cô cũng mặc kệ tinh chất mặt mạ còn chưa lau sạch trên mặt sẽ làm bẩn áo anh, giờ phút này trong đầu cô chỉ có duy nhất một suy nghĩ, cô chưa từng nghe Đoạn Kính Hoài nói như vậy bao giờ.
"Không phải anh sốt đến ngu người rồi chứ?"
"Anh vẫn ổn..."
"Tôi hoàn toàn không thấy thế." Lộc Tang Tang đẩy anh, "Anh mau tránh ra.... Người nóng như vậy, một là đến bệnh viện, này này này -----"
Đột nhiên cả người nặng trình trịch, Đoạn Kính Hoài đã ngã lên thân cô.
"Anh... Tôi đỡ anh không nổi, này! Anh đừng ngất đó!" Lộc Tang Tang bị ép lùi về sau mấy bước, song cũng may Đoạn Kính Hoài vẫn còn chút tỉnh táo, anh không đặt hết sức nặng lên người cô, cho nên cô có thể miễn cưỡng đứng vững.
"Anh thật là... Nặng quá đấy!" Lộc Tang Tang hít sâu một hơi, đỡ anh đến sofa bên cạnh.
"Không phải anh cố ý chỉnh tôi chứ?"
"Này, anh cố chịu một chút."
"Ôiiiiii nặng quá đi mất..."
Phí hết sức của chín trâu hai hổ, cuối cùng Lộc Tang Tang cũng đỡ được Đoạn Kính Hoài đến bên cạnh ghế sofa, cô chống tay đỡ anh nằm xuống, kết quả chưa kịp làm được gì thì đã bị anh kéo ngã xuống.
"A -------"
Lộc Tang Tang bị anh đè trên sofa.
"Đoạn Kính Hoài?!"
"Ừm."
"Anh vẫn còn tỉnh táo?"
"Ừm."
"Đừng ừm nữa! Đứng lên... Tôi giận bây giờ!"
Đoạn Kính Hoài nằm sắp trên người cô, anh cọ cọ vào cổ cô: "Anh bệnh."
"Tôi biết anh bệnh!"
"Anh dậy không nổi."
Lúc anh nói chuyện, hơi thở cứ vờn tới vờn lui trên cổ cô, vừa ngứa vừa tê.
Sắc mặt Lộc Tang Tang dần đỏ lên, không biết vì không thở nổi hay là vì cái gì khác, cô nghiêng đầu đi, "Vậy anh trở người đi, đừng đè lên người tôi!"
Đoạn Kính Hoài mấp máy môi, anh lảo đảo ngã vào phía trong sofa, có điều tay chân anh vẫn quấn chặt lấy cô.
Im lặng thật lâu.
"Tang Tang." Đột nhiên Đoạn Kính Hoài lên tiếng.
"..."
"Anh từng nói sẽ học đối xử tốt với em, học cách yêu em, vì thế em có thể... Chờ một chút hay không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!