Chương 30: (Vô Đề)

Lộc Tang Tang sẽ không nói chuyện cứu chó lang thang lúc trước, bởi vì chuyện này đối với cô mà nói ảnh hưởng rất lớn, nhưng lọt vào tai người khác thì không phải vậy.

Người khác sẽ nghĩ chẳng phải chỉ là cứu một con chó thôi sao, điều này sao có thể quyết định chuyện có thích một người hay không.

Chính xác là có ảnh hưởng, nhưng không phải nhân tố quyết định cuối cùng.

Song giờ phút này cô vẫn cảm thấy một sự vui vẻ không biết tên, dường như phát hiện cả trước đây và hiện tại, hai người bọn họ có mối liên hệ mật thiết.

Lộc Tang Tang vui vẻ suốt buổi tối, sau khi tắm rửa xong, cô bừng bừng hưng phấn đi ra ngoài.

Vừa thoáng nhìn, cô đã thấy Đoạn Kính Hoài đang ngồi đọc tư liệu bên bàn đọc sách, cô tùy tiện vắt khăn lau tóc lên thành ghế sofa rồi đi đến.

"Bộ Tích nuôi một con "Gâu Đần" siêu to luôn."

Đoạn Kính Hoài thả tài liệu trong tay xuống nghe cô nói chuyện, "Bộ Tích."

"Chính là nữ diễn viên kia đó, anh không quên đấy chứ."

Đoạn Kính Hoài à một tiếng, "Nhớ rồi."

"Tôi cảm thấy cực kỳ đáng yêu, tôi cũng muốn nuôi chó." Lộc Tang Tang ngồi xuống bên cạnh anh, hai tay chống cằm, cô nói tiếp: "Tôi nghe nói anh cũng thích chó."

Đoạn Kính Hoài sững sờ, anh nghiêm mặt, "Ai nói với cô tôi thích chó?"

"Đoạn Kính Hành nha."

"Lúc nào?"

"Vừa rồi!"

Đoạn Kính Hoài lại nhìn cô một cái, "Hai người nói chuyện này?"

Lộc Tang Tang đáp: "Bộ Tích ở gần đây, vì thế tôi nhờ anh ấy dẫn tôi đi, kết quả nhà cô ấy có nuôi chó, anh ấy mới nói anh không ghét nuôi chó."

Đoạn Kính Hoài không lên tiếng.

Lộc Tang Tang nhướng mày, "Này, anh thật sự không ghét chó hả? Tôi tưởng người kỹ lưỡng như anh nhất định rất yêu sạch sẽ mới đúng."

"Tôi đi tắm." Đoạn Kính Hoài không trả lời cô, "Cô mau sấy tóc đi."

Lộc Tang Tang mặc kệ, cô kéo vạt áo anh không cho anh đi, "Tự nhiên đánh trống lãng, đang nói chuyện nuôi chó mà."

"Làm sao cô có thời gian nuôi?"

"Tôi có, trước đây chẳng phải tôi sợ bạn cùng phòng không vui sao? Cho nên mới không đề cập đến."

Đoạn Kính Hoài thở dài, anh đưa tay nắm cổ tay cô, "Đi sấy tóc cho khô trước đi."

"Tôi muốn nuôi chó."

"Cô..."

"Tôi muốn nuôi chó ~"

Cô níu vạt áo anh không buông, còn ngửa mặt lên tỏ vẻ dễ thương, "Nuôi nha, hàng ngày sau khi tan tầm sẽ dẫn cho đi dạo, bận quá thì nhờ dì giúp việc chăm sóc, tốt biết bao."

Thấy cô như vậy lòng Đoạn Kính Hoài mềm nhũn, nhất thời không nói nổi lời từ chối: "... Nói sau đi."

Hai mắt Lộc Tang Tang bừng sáng, "Vậy tôi xem như anh đồng ý rồi!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!