Chương 17: (Vô Đề)

Sau khi vào nhà, Lộc Tang Tang mới phát hiện, hôm nay mọi người tề tựu rất đông đủ.

Lộc Thừa và Lộc Sương ngồi trong phòng khách nói chuyện phiếm, Lộc Trí Viễn ngồi ở vị trí khuất hơn một chút, yên tĩnh đọc quyển sách trong tay. Đúng lúc này, ba của bọn họ đang từ trên lầu đi xuống, thấy hai người vừa vào nhà, giữa hai đầu lông mày ông thể hiện thần sắc vui mừng rõ nét.

"Hai đứa đã về rồi à?"

Đoạn Kính Hoài lễ phép chào hỏi ông, Lộc Tang Tang cũng ngoan ngoãn gọi một tiếng ba.

Đại khái là nghe thấy tiếng bọn họ, ba người ngồi trong phòng khách mới ngẩng đầu lên nhìn về phía này.

"Mọi người đã có mặt đông đủ, ăn cơm thôi." Chung Thanh Phân đi vào phòng bếp, "Mẹ vào giúp chị Lưu, Tang Tang à, nhớ chăm sóc Kính Hoài đấy."

Lộc Tang Tang dạ một tiếng, sau đó cô lôi kéo ống tay áo Đoạn Kính Hoài.

Anh quay đầu lại, dùng ánh mắt hỏi cô "Có chuyện gì?"

Lộc Tang Tang nghịch ngợm kéo cánh tay anh, "Hôm nay nghe có anh đến, mẹ tôi đã chuẩn bị rất nhiều món ăn, còn đặc biệt hỏi tôi anh thích ăn gì nữa."

Nhìn cô thân mật kéo cánh tay mình, Đoạn Kính Hoài nhìn thẳng vào mắt cô, "Cô biết tôi thích ăn cái gì?"

Lộc Tang Tang: "Đương nhiên rồi, anh là chồng tôi, đương nhiên tôi phải biết chứ."

Cô lại nói dối.

Thật ra khẩu vị của anh nhiều năm trước cô đã nghe Đoạn Kính Hành nhắc đến, lúc ấy, cô trẻ người non dạ quấn lấy Đoạn Kính Hành, thường xuyên líu ríu mấy chuyện trên trời dưới đất. Đoạn Kính Hành thường kể chuyện trong nhà, trên phương diện này Lộc Tang Tang thích nghe nhất là chuyện về Đoạn Kính Hoài, cô vô cùng tò mò không biết tiểu đứng đắn kia trải qua cuộc sống hằng ngày như thế nào.

Cũng may trí nhớ cô không tệ, mấy năm qua đều nhớ kỹ.

"Đến rồi à?" Trong lúc hai người đang "Ngọt ngào", Lộc Trí Viễn đi tới, còn Lộc Sương vừa nhìn thấy Đoạn Kính Hoài bước vào thì sắc mặt đã thay đổi, cô ta cảm thấy khó chịu, không nói tiếng nào mà đi vào phòng ăn.

"Cột sống anh thế nào rồi? Trong khoảng thời gian này còn đau không?" Đoạn Kính Hoài hỏi Lộc Trí Viễn, bệnh nghề nghiệp của bác sĩ lại tái phát.

Lộc Trí Viễn: "Cũng tạm ổn, gần đây không cảm thấy khó chịu."

Đoạn Kính Hoài: "Mấy ngày nữa dành chút thời gian đến bệnh viện kiểm tra đi."

"Được."

"Bình thường làm việc chú ý nghỉ ngơi nhiều, duy trì tư thế trong thời gian quá dài rất dễ xảy ra vấn đề."

"Ừ, đúng thế."

... 

Chung Thanh Phân đứng trong phòng ăn gọi bọn họ, Lộc Tang Tang kéo tay Đoạn Kính Hoài đi về phía trước, "Hai người các anh đừng nói chuyện nữa, ăn cơm trước đi."

Nói xong, cô quay đầu lại nhìn Lộc Trí Viễn: "Anh cả, anh phải giữ gìn sức khỏe thật tốt đó, ở tuổi của anh sức khỏe dễ xảy ra vấn đề lắm, chú ý nhiều một chút."

Lộc Trí Viễn: "... "

Đoạn Kính Hoài nhíu mày, anh ấy bao nhiêu tuổi?

Nhận ra ánh mắt người đàn ông bên cạnh, Lộc Tang Tang bất tri bất giác phát hiện mình đã trào phúng cả hai người, Lộc Trí Viễn bằng tuổi Đoạn Kính Hoài đấy.

"Anh không giống anh ấy." Lộc Tang Tang nhỏ giọng cứu vãn, "Anh đẹp trai siêu cấp, không sợ già."

Đoạn Kính Hoài: "..."

**

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!