Kết quả của không khóa cửa là gì?
Nếu đổi lại là người đàn ông khác, Lộc Tang Tang cảm thấy tối nay nhất định mưa giật gió rền, nhưng đây là Đoạn Kính Hoài, cô chỉ có thể nhận được bốn chữ: Liên quan gì tôi.
Cho nên cô chỉ nói chơi như vậy mà thôi.
Quả nhiên, Đoạn Kính Hoài nhìn cô một cái như nhìn người bệnh thần kinh rồi đi về phòng.
Mức độ khó khăn của Đoạn Kính Hoài không phải cao bình thường.
Điểm ấy, mấy năm trước Lộc Tang Tang đã biết rồi.
Nhớ lần đó là sinh nhật Đoạn Kính Hành, nhân duyên của anh rất tốt, lúc ấy bất kể là người có tiền hay không có tiền, bạn bè đủ mọi cấp độ đều đến chúc mừng. Cô và Đoạn Kính Hành thân thiết như vậy, cho nên cũng được mời.
Cô chọn kỹ quà tặng gói lại cẩn thận, tiến vào cửa phòng bao, đập vào mắt là cảnh tượng mờ ảo, tiếng nhạc ầm ĩ, mọi người chè chén say sưa. Song kỳ lạ chính là, lần đầu tiên cô không để ý tới mấy người đang nhảy điên cuồng kia, mà ánh mắt bị Đoạn Kính Hoài đang ngồi trên sofa thu hút.
Trước mặt anh để một ly nước lọc, mặt mày nghiêm nghị hờ hững, hoàn toàn không hợp với quang cảnh hư hỏng xung quanh.
Nhưng thần kỳ chính là, ngồi bên cạnh Đoạn Kính Hoài là một cô gái lạ, cô gái kia vô cùng xinh đẹp, lúc này cô ấy đang nghiêng người nói gì đó với anh.
Lộc Tang Tang cảm thấy ngoài ý muốn chớp mắt mấy cái, cô đi tìm Đoạn Kính Hành. Đoạn Kính Hành dẫn cô thoát khỏi đám người, cùng ngồi xuống sofa.
"Sinh nhật vui vẻ." Cô tặng quà cho anh.
Đoạn Kính Hành cười cảm ơn cô.
Lộc Tang Tang hất cằm, bất thình lình hỏi thăm, "Cô gái kia là ai vậy?"
Hôm nay con gái trong phòng bao rất nhiều, Đoạn Kính Hành cũng không biết cô hỏi ai. Lộc Tang Tang đưa tay chỉ Đoạn Kính Hoài: "Bên cạnh anh ấy đấy."
"À, một người bạn của anh."
"Vẻ ngoài rất xuất sắc đó."
"Em cũng thấy vậy?" Đoạn Kính Hành nói: Anh nghĩ là anh của anh sẽ thích."
Lộc Tang Tang trố mắt: "Anh đang mai mối cho anh ấy?"
Đoạn Kính Hành cong môi, "Anh cảm thấy anh ấy cần, bằng không thì với tính tình của anh ấy, biết bao giờ mới có bạn gái."
Lộc Tang Tang chậc chậc, đồng thời cũng ngoài ý muốn, Đoạn Kính Hoài có thể trò chuyện với một cô gái trong không gian ầm ĩ thế này, không hề đứng dậy rời đi.
Xem ra thật sự là thích cô gái kia?
Về sau càng chơi càng high, Lộc Tang Tang không quản người khác nữa. Song cô không ngờ khi ra ngoài đi vệ sinh lại gặp Đoạn Kính Hoài, cô thấy anh và cô gái ngồi bên cạnh anh ban nãy đang đứng ở đầu cầu thang tương đối thiếu ánh sáng.
Cô gái kia đưa lưng về phía Lộc Tang Tang, cho nên cô không thấy rõ nét mặt cô ấy, cô chỉ thấy được chỉ trong nháy mắt, cô gái kia tự dưng nhào vào lòng ngực Đoạn Kính Hoài.
Mẹ nó! Trâu bò quá.
Lộc Tang Tang không ngờ tên tiểu đứng đắn này lại trốn ra ngoài lén lút ôm con gái nhà người ta, quả thật làm nhục hai chữ nhã nhặn!
Có điều, cô vừa nghĩ như thế, người nọ đứng cách đó không xa bỗng ngẩng đầu lên. Nơi cầu thang tờ mờ tối, đôi mắt anh dường như phát ra ánh sáng âm u, mang theo một loại chấn động lòng người lạnh như băng.
Lộc Tang Tang đối mặt với anh, cô sợ tới mức quên cả bỏ chạy.
Em đi ngang qua đây!
Lộc Tang Tang dùng khẩu hình miệng nói với anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!