Chương 49: Cầu xin h

Nước mắt nóng bỏng tuông trào trên gương mặt kiều diễm mà thống khổ, thấm vào chiếc gối cô đang nằm

Gương mặt người đàn ông bị dụ. c vọ. ng chi phối, chẳng màng đến điều gì. Chỉ có thể nghe theo bản năng

Tống Tư Duệ khéo khoá quần, nắm lấy vật sưng to, sẫm màu như con hải sâm cứ thế cho vào hoa hu. yệt

Cố Giai Lệ cong người, cô muốn hít thở nhưng chẳng được, dù đã mở to cái miệng

Nước mắt rơi ngày một nhiều

Cô muốn dừng hắn lại, kịch liệt lắc đầu. Nhưng đối phương không nhìn thấy. Cũng vốn không có ý định sẽ dừng lại

Đôi tay cô run lên, vươn đến trước ngực hắn yếu ớt xô đẩy

Đôi môi trắng bệch vì đau đớn cố gắng cất tiếng

'' Dừng... dừng... l... lại...''

Cô thật sự căm ghét chính mình. Sao chỉ nói một câu cũng không thể làm được?

Chỉ cần bảo hắn mau dừng lại, đừng chạm vào người cô là được. Điều này có gì khó khăn đâu chứ?

Cố Giai Lệ, mau nói đi. Mày hãy mau nói to lên cho hắn nghe đi

Độ xâm nhập có chút chậm và gượng gạo. Vì cả 2 vốn không tương thích

Cô quá chặt rồi, hắn không thể nào di chuyển được

Nơi đó siết mạnh đến nỗi hắn sắp đứt lìa rồi. Trên trán Tống Tư Duệ lấm tấm mồ hôi, hắn tạm ngừng di chuyển ổn định hô hấp

Cố Giai Lệ thở phào, thả lỏng cơ thể vì hắn đã ngưng cái hành động đáng sợ đó. Dưới sự thúc giục của bản thân, cô mạnh dạn lên tiếng

'' Dừng... lại ~''

Âm thanh quá đổi ngọt ngào khiến hắn không chống đỡ nỗi. Dứt khoát một đường đâm mạnh vào bên trong

Cố Giai Lệ mở to mắt, thời gian bỗng chốc như muốn ngừng trôi. Cô không ngờ hắn sẽ làm thế

Nơi đó như sắp rách, cả cơ thể chẳng khác gì bị xẻ làm đôi. Lại thêm dị vật to lớn kia ở bên trong khiến cô vô cùng khó chịu

Đau quá! Đau như chết đi sống lại

Giữa 2 chân chảy ra một thứ chất lỏng màu đỏ. Thành công xác nhận cô chính thức trở thành người phụ nữ

'' Lấy... ra... ư... làm... ơ... ơn... ưn''

Cố Giai Lệ khóc trong khó nhọc, phát ra âm thanh đáng thương. Nhưng như vậy cũng không khiến gã đàn ông này xót thương

Cô còn chưa kịp thích nghi, hắn đã đẩy vào sâu hơn

Tống thiếu phu nhân thở dốc, đôi tay run rẩy của cô đặt lên xương vai của hắn, yếu ớt đẩy. Đôi mắt mệt mỏi cực hạn, muốn ngất đến nơi nhưng lại bị đau đớn làm cho vật vờ

Cô thút thít, thống thiết cầu xin

'' Làm ơn... đừng làm... nữa''

Tống Tư Duệ nghiến răng, đã đến mức này sao có thể ngừng được?

Hắn nhìn vết máu đỏ chót ở nơi gi. ao hợ.p, biết rằng cô đang rất khó chịu. Nhưng hắn không ngừng lại được nữa

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!