Chương 25: Tủi Thân

Cố Giai Lệ cứ ngồi đó mà khóc, đến khi sức lực bị vắt kiệt

Châu Vỹ đã âm thầm căn dặn bất cứ ai cũng không được quấy rầy

Cho đến khi 2 mắt đã sưng vù, cô đứng dậy đi vào nhà

Đi trên hành lang, Cố Giai Lệ rầu rĩ

Hắn đã tỏ thái độ, tức là cô không thể sử dụng phòng ngủ đó nữa

Nhưng cô không phải đang buồn vì vấn đề đó.

Chỉ là cảm thấy có chút tủi thân, không chọc giận mà lại bị quát mắng như thế.

Ở Cố gia, cô chỉ có thể ở căn phòng xập xệ.

Ở nơi này ai ai cũng đều rất tốt với cô

Cố Giai Lệ vừa đi vừa suy nghĩ, chợt nhớ đến vẫn còn 1 số thứ bỏ ở trong phòng lúc nãy vì quá hoảng sợ bỏ chạy mất, chưa kịp mang theo.

Cô cho tay lên miệng, cắn cắn

Làm sao bây giờ? Nếu bây giờ trở vào phòng liệu có bị hắn bóp chết không? Tốt nhất là đợi hắn đi khỏi ...

Nhưng lúc nãy khi nói chuyện với mẹ chồng, hắn đã nói tạm thời sẽ ở lại đây

Làm sao bây giờ?

Cô cứ đứng đó loay hoay mãi, sau 1 lúc lại ngồi xuống gục mặt thống khổ

Làm gì đấy

- sau lưng truyền đến âm thanh lạnh như băng.

Cố Giai Lệ giật mình xoay người

Cô biết rõ chủ nhân của giọng nói ngang ngược không xem ai ra gì này

Gương mặt nhỏ nhắn có phần nhút nhát cúi xuống đất

Nhìn đôi dép mang trong nhà bằng bông có hình con thỏ nhỏ.

Vì cô sợ phải đối mặt với hắn

Trong khi cô đang khóc ngoài vườn thì Tống Tư Duệ đã tắm rửa sạch sẽ, dùng xong bữa chiều.

Hắn đang trở về phòng, liền nhìn thấy bóng dáng ai đó lấp ló ngoài cửa Hết đứng lên, lại ngồi xuống.

Biểu cảm gương mặt chỉ có lo lắng mà thôi

Hắn tiến đến gần, nhìn cô run rẩy.

Đôi mắt nhíu lại quan sát từ đầu đến chân người được gả cho mình

Tống thiếu cao 1m86, đứng cạnh Cố Giai Lệ liền xuất hiện sự tương phản.

Cô còn chưa cao đến vai hắn

Tống Tư Duệ ngẫm nghĩ, chỉ cần 1 ngón tay của hắn cũng đủ bóp nát cô rồi

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!