Chương 149: Khó Chịu

Có thể là tiếng gió làm cho anh lầm tưởng.

31 tuổi có lẽ với anh là quá già rồi

Tống Tư Duệ

- .........

Anh Túc ngồi dưới đất, lượm nhặt từng bức hình chụp của con trai mình ôm vào lòng.

Cô gái nằm trên giường bị trói chặt cũng đúng lúc phát cơn bạo loạn, không ngừng gào lên

Bà ta đau lòng đặt sấp tài liệu lên bàn rồi đến bên cạnh con gái

Trong căn biệt thự cũ nát, người đi ngang sẽ nghe thấy tiếng gào thét đau đớn của một người con gái và cả tiếng khóc đầy ân hận.

Thỉnh thoảng vang lên hai tiếng bi thương mà xấu hổ

Xin lỗi

-----

Đôi vợ chồng vừa về đến nhà, Châu Vỹ đã đứng bên ngoài niềm nở đón tiếp

Đôi vợ chồng vừa về đến nhà, Châu Vỹ đã đứng bên ngoài niềm nở đón tiếp

Cố Giai Lệ bước xuống xe, bà liền đến bên cạnh gấp gáp hỏi

Sao rồi, bọn chúng có bắt nạt con không?

Cố Giai Lệ nhẹ nhàng lắc đầu, bà xoay sang con trai gặng hỏi

Con nói xem

Tống Tư Duệ hờ hững đáp

Con không ở bên cạnh

Sao con dám bỏ mặc Giai Lệ, lỡ như đám người kia đánh con bé thì sao? Thằng nhóc thối tha này

- bà đánh hắn

Cô vội ngăn cản

Mẹ ...! là do con muốn tự mình giải quyết, không phải do Duệ bỏ mặc con đâu

Vậy à? Ừ, bỏ qua chuyện này, chúng ta vào nhà thôi.

Mẹ đã chuẩn bị cả một bàn tiệc chỉ đợi con trở về.

Chúng ta cùng nhau ăn mừng

Hai mẹ con thân thiết khoác tay nhau đi vào trong nhà.

Hắn đứng đó thẫn thờ, trong lòng không ngừng mưu tính.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!