Trong phòng khách lớn nhà họ Cố, 1 bàn tay xinh đẹp được chăm sóc cẩn thận giơ cao rồi giáng thẳng cái tát lên gương mặt nhỏ nhắn đối diện
Cố Giai Lệ cúi đầu, ôm chặt cuốn sách trong tay
Cái thứ rác rưởi chết tiệt, mắt mù rồi hay sao mà dám cản đường đi của tao?
- Cố Minh Châu hiện rõ sự chán ghét, không ngừng xô đẩy người trước mặt
Em trai cô ả, Cố Minh Hiên đứng bên cạnh giả vờ khuyên can nhưng thực chất là đang châm dầu vào lửa
Chị à, đừng có mạnh tay như thế.
Dù sao thì Giai Lệ cũng là em út trong nhà, phải thương yêu chứ?
Ai cần thứ vô dụng như nó, em út gì chứ? Phế vật mới đúng.
Ha, Cố.
Giai.
Lệ ...! nước mắt giai nhân? Mày xứng với cái tên này sao? Nếu vậy chắc phải khóc đến khi mù cả 2 mắt thì mới giống a, hahaha
- Cố Minh Châu vẫn như thường ngày, luôn tìm cách bắt nạt và hành hạ cô
Cố Giai Lệ cố nén cơn run rẩy trong lòng và cơn buồn nôn.
Rốt cuộc ngày tháng thống khổ này bao giờ mới chấm dứt?
Đặt tên thế này, chắc mẹ cô tuyệt vọng khi phải sinh ra cô biết là bao
- Cố Minh Hiên bên cạnh mỉa mai
Hahaha, hay là ...! để tao giúp mày 1 tay, người phải giống với tên thì mới có ý nghĩa nha
- Cố Minh Châu đi tới, giơ tay muốn đánh
Dừng lại!!!
- Anh Túc từ đâu xuất hiện, nhìn cục diện trước mắt cũng đoán được đã xảy ra chuyện gì
Bà ta tiến đến chỗ con gái, không quên lườm Cố Giai Lệ rồi yêu chìu xoa đầu con mình
Mẹ đã nói bao nhiêu lần, đừng có đánh lên mặt
Nhưng mà nó khinh thường chúng con
- Cố Minh Châu nũng nịu, vẻ mặt và giọng điệu cực kỳ uất ức
Mau đưa tam tiểu thư nhốt vào phòng phạt quỳ 1 ngày không cho ăn cơm, để nó tự hối lỗi về hành vi vô phép tắc của mình
- lời bà vừa dứt, nữ hầu đã xuất hiện đưa cô đi
Cố Giai Lệ lướt ngang qua, bà ta không nhịn được mà buông lời ghét bỏ
Đúng là thứ không có giáo dưỡng
Cô sống trong cái nơi được gọi là 'nhà' này, đã 19 năm.
Nhưng không phải do Anh Túc sinh ra, mà là do sự phóng túng của người đàn ông bạc nhược, sợ vợ lại thích cái mới lạ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!