Chương 70: (Vô Đề)

Kiều Thù hôn xong cũng không dám tách ra vì sợ cả hai xấu hổ.

Đào Tinh Lai không có biện pháp, liền cắn đầu lưỡi cô một chút.

Kiều Thù "Á" một cái than đau.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mặt Đào Tinh Lai đỏ lên, "Tôi, miệng tôi đều sưng cả lên."

Kiều Thù nhăn mày, cố gắng bình tĩnh.

Đào Tinh Lai liếc mắt nhìn cô ấy một cái, quở trách: "Cô là một cô gái, sao lại có thể cởi mở như vậy, cũng không thèm hỏi xem người ta có đồng ý không mà đã động miệng rồi, cũng không phải là lần đầu tiên."

Lần trước, lúc thôi nôi của Manh Manh cũng thế, Kiều Thù cũng hôn anh, bất quá chỉ là chạm môi, không có ướt át như đêm nay.

Kiều Thù không nói lời nào, lại giả vờ cao lãnh, đôi mắt nhìn không khí.

Đào Tinh Lai cắt lời, "Rõ ràng cũng hồi hộp muốn chết, nhịp tim đều đụng đến ngực tôi."

Kiều Thù nhàn nhạt liếc cậu một cái, "Đó không phải là tim đập, là ngực."

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cha mẹ ơi, chuyện cũ nghĩ lại liền không chịu được nha.

Kiều Thù nhìn Đào Tinh Lai khó xử, nói: "Anh kéo đi."

"Tôi kéo cái gì?"

"Quần." Kiều Thù thực bình tĩnh, "Kéo một chút, không có gì to tát cả, là phản ứng sinh lý bình thường thôi, em hiểu được."

Đào Tinh Lai: "!!!"

Hiểu biết của Ảnh hậu còn rất rộng nha.

Cậu nhỏ giọng nói thầm: "Không cần kéo, tôi thẳng tắp, không có lệch."

Kiều Thù: "…"

"Được rồi, cái cần diễn cũng diễn xong rồi, đùi gà cũng ăn rồi, cảnh đêm cũng nhìn rồi, chúng ta dẹp đường hồi phủ."

"Chờ một chút."

Kiều Thù đem người gọi lại.

Đào Tinh Lai quay đầu lại: "Làm gì? Nói trước nha, không được giở trò lưu manh."

Kiều Thù đứng tại chỗ, hai người đứng cách nhau một khoảng cách, cô cao gầy mảnh khảnh, đứng trong màn đêm, cả người khoác lên ánh trăng.

"Anh có thể suy nghĩ một chút về em được không? Hai chúng ta, thử xem xem."

Đào Tinh Lai lén lút đếm đếm, đây chính là hồi ba của biểu đạt yêu thương.

Rất có thành ý.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!