Chương 21: ◙ Chương 21

Hai người dán chặt vào nhau, nhiệt độ cơ thể rất cao, đem cái rét lạnh của đêm đông xua tan không còn một mống.

Hạ Nhiên khẽ cắn nhẹ lên môi dưới của Giản Tích "... Mẹ nó, nóng đến nỗi ông đây toát cả mồ hôi."

Giản Tích rũ nhẹ mi mắt, thì thầm: "Thật sự sao, vậy em sờ thử xem."

Giản Tích đem tay rời khỏi cổ anh, bắt đầu lần dò thám hiểm xuống phía dưới, sau đó vén lên vạt áo trên lưng quần của anh, động tác giống như một con rắn mềm mại, từ từ hướng thẳng lên phía trên, lướt qua thắt lưng nhạy cảm của phái nam, trượt qua đốt sống lưng, làn da bên dưới bàn tay của cô mịn màng lạ thường.

Giản Tích dùng tay xoa nhẹ, "Đổ mồ hôi thật rồi."

Hạ Nhiên cụng trán anh vào trán của cô, cười thật khẽ, "Em muốn chơi chết anh à."

Giản Tích ngước mắt lên nhìn anh, cùng anh đối mặt, quanh mình an tĩnh, trong mắt lại nóng bỏng sôi trào.

Cô nói: "... Đúng vậy."

Sau đó một lần nữa vòng tay lên cổ Hạ Nhiên, nhón chân và hôn lên môi anh.

Đầu lưỡi cả hai quấn vào nhau, giống như hai cái bóng bên dưới sàn nhà, đang quấn quýt vào nhau, hòa thành một trong bóng đêm mờ ảo, Hạ Nhiên hận không thể đem cô nuốt sống vào bụng luôn cho rồi.

Giản Tích "Ui da" một tiếng.

Bàn tay đang cầm hông của cô hơi dùng lực, liền đem người ôm bổng lên khỏi mặt đất.

Những phòng tuyến cuối cùng trong lòng Giản Tích đã sớm bị chính mình thuyết phục, ý thức được kế tiếp sắp xảy ra chuyện gì, thân thể của cô đã chuẩn bị sẵn, để phối hợp với anh.

Hạ Nhiên đè thấp giọng, hỏi: "Muốn anh?"

Giản Tích ngẩng đầu, ánh mắt như nước mùa xuân.

"Không sớm thì muộn anh cũng sẽ chết trên tay em!" Hạ Nhiên cố nhịn đến xuất mồ hôi trán, "Ngoan, vẫn chưa phải lúc."

Giản Tích sửng sốt, cắn chặt môi, "Anh không muốn sao?"

"Anh muốn đến điên luôn đây." Hạ Nhiên dùng nghị lực cố nhịn xuống, cố níu kéo tia lý trí cuối cùng: "Nhưng không phải hiện tại và không phải nơi này."

Giản Tích vẫn không hiểu.

"Không có "áo mưa"."

"..."

"Vả lại, lần đầu tiên của bà xã anh, chỉ có thể ở trên giường của anh."

Trong đầu Giản Tích như nổ tung, hoàn toàn là một mảnh trống rỗng.

Tình và dục bắt đầu tản đi, cô có chút không phục, "Ai nói thế?"

Hạ Nhiên cười, "Thế em không phải lần đầu chắc?"

"..." Giản Tích thật muốn đánh anh một trận.

Hạ Nhiên đem ngón trỏ đè nhẹ lên mi tâm của cô, "Lớn gan đấy."

"Gia trưởng, cổ hủ." Giản Tích lầm bầm.

"Ngày mai đến nhà của anh không?" Hạ Nhiên đột nhiên nói.

Trong lòng Giản Tích có chút rối rắm, gã đàn ông này đúng là ngang ngược, nói gì làm nấy mà!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!