Chương 39: (Vô Đề)

Không bằng hoàng cung nguy nga, cũng không bí ẩn như tổng đàn Mặc giáo, khác với Phượng Hoàng sơn trang tú lệ tinh xảo. Cảm giác đầu tiên mà thiên hạ đệ nhất môn Huyền Thiết môn mang đến cho người ta là đơn thuần và thanh bạch. Từ màu sơn ngoài cửa cho tới đá hoa cương lót sàn, tất cả đều có một màu xanh ngọc – hiện lên tính cách cương nghị của chủ nhân.

Phong cách kiến trúc độc đáo này quả thật là hiếm có trong thiên hạ

Giải trình cho thị vệ ngoài cửa biết lý do của mình, Niệm Nghiễn được người trong môn dẫn vào đại đường. Đại đường có vẻ trống trải, ngoài mấy bồn hoa cùng một ít tranh chữ, không có một thứ gì khác. Nhưng Niệm Nghiễn cảm thấy rất thư thái, đặc biệt là khi hạ nhân dâng trà – Niệm Nghiễn mệt mỏi bôn ba nhiều ngày, giờ được ngửi hương trà thơm ngát thì vô cùng thích thú, trong lòng y có thêm vài phần hảo cảm đối với vị môn chủ này.

Không lâu sau, một nam tử mặc áo vàng, quần đen thong thả bước ra từ phòng trong. Người này chỉ khoảng gần bốn mươi tuổi, ngũ quan không được coi là anh tuấn thì cũng có thể nói là dễ nhìn, nhưng khí thế của một kẻ từng trải, sành sỏi thì ngay lập tức làm cho Niệm Nghiễn khâm phục.

"Tại hạ Huyền Thiết môn Phó môn chủ Đổng Nhiên Thanh, xin hỏi các hạ là ..." Đổng Nhiên Thanh chấp tay hướng Niệm Nghiễn làm một lễ ra mắt. Phó môn chủ của Huyền Thiết môn lại hành lễ trang trọng như vậy với một "tiểu nhân vật"

- xem ra đúng như đồn đãi, người của Huyền Thiết môn không lấy dáng vẻ của kẻ bề trên mà giương oai giễu võ với người trong giang hồ.

"Tại hạ Bạch Vô Ức, hôm nay được diện kiến Phó môn chủ, thật sự là vinh hạnh vô cùng." Niệm Nghiễn nói ra lời này không hẳn là vì khách sáo mà nhiều năm hành tẩu trên giang hồ như vậy, Niệm Nghiễn có cảm giác vị Đổng Nhiên Thanh này chính là một đại hiệp hào sảng, phóng khoáng, trọng nghĩa trọng tình.

"Các hạ khách khí, môn chủ bổn môn công sự bận rộn không thể nghênh đón , chỉ có thể cử tại hạ tiếp đãi huynh đài."

"Phó môn chủ quá mức khách khí rồi, tại hạ lần này đến đây làm phiền là muốn hỏi thăm một việc." Không biết tại sao, Niệm Nghiễn bỗng dưng cảm thấy người trước mặt bề ngoài nhìn như bình thường nhưng thực ra bên trong lại giống như người có bệnh lâu ngày, cử chỉ có phần gượng ép.

"Các hạ có chuyện gì? Xin mời tự nhiên."

"Chuyện này ... " Niệm Nghiễn rốt cục cũng phát hiện ra chỗ không ổn – phó môn chủ này ra đây đã lâu mà chưa hề ngồi xuống, cứ đứng như vậy mà tiếp chuyện người khác – đây không phải phong cách để tiếp đón khách nhân.

"Không biết vì sao phó môn chủ vẫn chưa an tọa?"

"Úc, ta, ta đã quên, làm cho huynh, huynh đài chê cười." Trung niên nam tử đột nhiên nói lắp, động tác cũng trở nên cứng ngắc, kỳ lạ hơn nữa – chỉ vì chuyện nhỏ này mà một người gần tứ tuần như hắn lại mặt đỏ tía tai.

"Phó môn chủ không câu nệ tiểu tiết, xin thứ lỗi cho tại hạ đường đột." Đổng Nhiên Thanh nhìn trước ngó sau một lúc mới đi tới một chiếc ghế cách chỗ Niệm Nghiễn sáu bước chân.

Tại sao hắn không ngồi cạnh hoặc là ngồi đối diện mình, lại đi chọn ngồi nơi đó?

Đang hoài nghi, Niệm Nghiễn liếc mắt nhìn qua thì thấy chiếc ghế Đổng Nhiên Thanh chọn ngồi có hai miếng đệm phía dưới. Những chiếc ghế trong đại đường này chỉ có một lớp đệm mỏng màu đỏ để tựa phía sau, riêng chiếc ghế kia còn có thêm hai miếng đệm bằng len dạ rất dày. Theo lý mà nói, Đổng Nhiên Thanh phải thoải mái mà ngồi mới đúng. Nhưng không biết tại sao, Đổng Nhiên Thanh, lại gần cái ghế, đắn đo nửa ngày mới ngồi xuống – quái lạ hơn, vừa ngồi xuống, mắt hắn liền hiện lên vẻ hoảng hốt, sợ hãi.

Không lẽ cái ghế kia có vấn đề hoặc là Đổng Nhiên Thanh bị trĩ rất nặng. Niệm Nghiễn nghiêng về giả thuyết thứ hai, không khỏi thương cảm cho vị phó môn chủ này, đường đường là danh môn chính phái – dù sao chuyện này cũng không thể dễ dàng chấp nhận, lại càng không thể lan truyền ra bên ngoài!

"Đổng môn chủ, tại hạ muốn hỏi ngài sau khi kết thúc võ lâm đại hội vào mười sáu tháng giêng, quý môn có an bài việc gì quan trọng khác không?" Chuyện riêng của người khác, Niệm Nghiễn không quan tâm. Bí mật về chiếc túi gấm kia mới là việc quan trọng nhất hiện nay?

"Không có việc gì hết, võ lâm đại hội sẽ kết thúc vào ngày mười bảy, bổn môn sẽ trở về hoạt động bình thường. Không biết vì sao huynh đài lại hỏi chuyện này?" Biểu hiện của người thanh niên này không giống với những người ta từng gặp, hiện vẫn chưa biết y tới đây làm gì, cẩn thận một chút vẫn hơn.

"Vậy, ngày mười tám không có sắp xếp gì sao?" Niệm Nghiễn lái nghi vấn của Đổng Nhiên Thanh sang một hướng khác.

"Mười tám tháng giêng... Không có, đại hội võ lâm chỉ kéo dài tới ngày mười bảy là chấm dứt."

"Như vậy a..." Việc mà tờ giấy trong túi gấm ám chỉ có lẽ không liên quan đến võ lâm đại hội?

"Huynh đài, có thể cho tại hạ được biết tại sao huynh lại quan tâm tới chuyện này không?"

"Không dấu gì phó môn chủ, tại hạ có một vị bằng hữu, hắn vốn mong muốn được chiêm ngưỡng tư thế oai phong, lẫm liệt của các vị anh hùng trong thiên hạ, ngặt một nỗi phải đến ngày mười tám hắn mới có thể đến Huyền Thiết môn. Ai, có lẽ hắn không có phúc phần này rồi." Niệm Nghiễn không phải là người biết nói dối, đây là lý do tốt nhất mà Niệm Nghiễn nghĩ được suốt dọc đường đi.

"Như vậy a, vậy thì huynh đài có thể nói với vị huynh đệ kia không cần lo lắng. Sau khi kết thúc võ lâm đại hội, quần hùng trên giang hồ sẽ tụ tập tại Toàn Thịnh tửu lâu. Trong ngày mười tám, nhất định có thể gặp mặt bọn họ." Lời nói của đối phương ẩn chứa rất nhiều sơ hở, vất vả đường xa chạy tới đây chỉ để hỏi cho bằng hữu của mình một chuyện cỏn con như vậy, hơn nữa, người bình thường cũng dễ dàng phỏng đoán :

Ngày mười bảy võ lâm đại hội kết thúc, chỉ sợ quá ngày hai mươi bọn họ vẫn chưa muốn hoặc chưa thể rời khỏi nơi này.

Từ từ đã, ngày mười tám, anh hùng hào kiệt tham gia đại hội võ lâm chưa kịp rời khỏi Hồi An, chẳng lẽ... có kẻ muốn hãm hại nhân sĩ trên giang hồ?

Hai người vẫn đang không ngừng đánh giá đối phương, ngoài cửa truyền đến một giọng nói thanh thúy ——

"Thanh! Thanh! Ta đã trở về!"

Nói xong, một vị bạch y công tử thong thả tự nhiên bước vào đại đường. Niệm Nghiễn vừa thấy người nọ –

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!