Chương 49: Tiến vào đầm lầy

Editor: Gấu Gầy

Beta: Gấu Lãng Du

"Dám bước ra khỏi căn phòng này, tôi đảm bảo hai người sẽ không nhìn thấy mặt trời ngày mai."

Giọng nói lạnh lùng của Tô Mạch vang lên, Nelson và Sử Hưng Trạch đang định bước ra khỏi cửa đồng thời cứng đờ

- Ngọn lửa đang bùng cháy lập tức tắt ngúm.

"À, ha ha, bạn của cậu... Ừm, rất thú vị!" Sau khi hoàn hồn, Arthur vắt óc suy nghĩ cũng không nghĩ ra được tính từ thích hợp, đành dùng thú vị để thay thế.

"Xin lỗi đã để các vị chê cười."

Tô Mạch hiếm khi tỏ ra lúng túng, y lạnh lùng liếc mắt nhìn Nelson và Sử Hưng Trạch, ra hiệu cho hai người đừng làm loạn, sau đó kéo câu chuyện về chủ đề chính: "Chúng tôi không phải muốn đi xuyên qua đầm lầy hoang dã... Thực tế, nói không chừng còn không cần phải đi sâu vào.

Nhưng những điều này không quan trọng, chúng tôi chỉ có một yêu cầu: Anh và đoàn lính đánh thuê của anh trong thời gian hợp đồng, hãy hỗ trợ chúng tôi đi sâu vào và đảm bảo an toàn cho Nelson.Mặc dù hơi thất lễ, nhưng tôi vẫn muốn hỏi, mục đích của các cậu rốt cuộc là gì?

"Câu hỏi rất nhạy cảm, nhưng nụ cười trên mặt Arthur lại rất thân thiện, không khiến người ta cảm thấy bị xúc phạm. Im lặng một lúc lâu, Tô Mạch nói:"Sau khi tiến vào đầm lầy hoang dã, tôi sẽ chọn thời cơ thích hợp để nói cho các vị biết.Hai trăm dặm!

"Jenny đột nhiên lên tiếng, giọng điệu cũng rất nghiêm túc:"Đây là giới hạn chúng tôi có thể chịu đựng vào thời điểm này, đi sâu hơn sẽ rất nguy hiểm!

"Ánh mắt Tô Mạch lóe lên, cười nói:"Được!

Đến lúc đó, tôi sẽ nói ra mục đích thực sự, dù Nanh Vuốt lựa chọn tiếp tục hay từ bỏ, chúng tôi tuyệt đối không ngăn cản.Một nửa thù lao.Arthur lên tiếng:Đến lúc đó chỉ cần một phần ba, nhưng vào thời điểm này... Cậu cũng biết, chúng tôi cũng cần kiếm sống.Không vấn đề.

"Tô Mạch đồng ý rất sảng khoái, hỏi tiếp:"Mấy người?Bốn người.

"Tô Mạch nhíu mày, Arthur giải thích:"Lực lượng chủ yếu của Nanh Vuốt tuy là tám người, nhưng bốn người còn lại còn có nhiệm vụ khác. Nếu chỉ đi sâu vào hai trăm dặm, bốn người chúng tôi là đủ.

"Tô Mạch gật đầu, không so đo quá nhiều. Dù sao, so với số lượng, y coi trọng kinh nghiệm của Nanh Vuốt về đầm lầy hoang dã hơn."Cần chuẩn bị bao lâu?Điều này phải xem khách hàng muốn xuất phát lúc nào.Càng sớm càng tốt.

"Arthur suy nghĩ một lúc, nói:"Nếu vậy, sáng mai đi!

"Tiếp theo là thương lượng giá cả và địa điểm tập hợp, sau khi bàn bạc xong xuôi, bốn người Tô Mạch rời khỏi căn nhà nhỏ..."Đội trưởng, chúng ta thật sự sẽ nhận nhiệm vụ này sao? Tôi luôn cảm thấy mục đích của bọn họ không đơn giản!

"Sau khi bốn người rời đi, Jenny vội vàng hỏi. Arthur gật đầu đồng ý, sau đó lại cười nói:"Bất kể mục đích của họ là gì, chúng ta chỉ cần giữ vững giới hạn của mình.

Nếu thật sự là loại khách hàng tham lam vô độ, đến lúc cần thiết, chúng ta có thể từ bỏ một nửa thù lao còn lại.

"Đương nhiên, đây chỉ là biện pháp cuối cùng, dù sao từ bỏ khách hàng sẽ gây tổn hại rất lớn đến danh tiếng của đoàn lính đánh thuê. Nhóm người Tô Mạch tuy trông không đơn giản, nhưng Arthur cũng có lòng tin vào thực lực của mình và đồng đội, không sợ bọn họ giở trò gì."Vậy thì tốt, tôi sẽ thông báo cho Biện Long và Tiểu Kiệt..."

Sáng sớm hôm sau, Tô Mạch cùng mọi người đến địa điểm đã hẹn, bốn người của đoàn lính đánh thuê Nanh Vuốt đã sớm chờ đợi ở đó.

Sau khi hai bên tự giới thiệu, Tô Mạch đã biết tên và nghề nghiệp của hai người còn lại.

Biện Long giống như Sử Hưng Trạch, đều là người cao to. Trùng hợp hơn là, hai người đều là Cuồng kiếm sĩ, tính cách hợp nhau, đều là kiểu người thẳng thắn, bộc trực.

So với Biện Long nhiệt tình, Tiểu Kiệt lại tỏ ra rụt rè hơn nhiều. Mặc dù ít nói, nhưng thực lực của hắn không thể xem thường, là một pháp sư song tu băng hỏa.

Người mạnh nhất trong bốn người dĩ nhiên là Arthur, Kỵ sĩ Ánh sáng này không chỉ có thực lực mạnh mẽ, mà còn rất khéo léo, luôn quan tâm đến cảm xúc của mọi người, ngay cả Mặt Quỷ

- người có vô hình nhất cũng không bị bỏ qua.

Sau khi hai bên gặp mặt, dưới sự điều hòa của Arthur, rất nhanh đã trở nên thân thiết. Đặc biệt là Sử Hưng Trạch và Biện Long, hai người vừa gặp mà như đã quen, nói chuyện rôm rả, có vẻ như hận gặp nhau quá muộn.

"Ha ha ha, thật không ngờ, tiểu quý tộc cậu lại hài hước như vậy!"

Bên tai vang lên tiếng cười sảng khoái của Jenny, bên cạnh cô, khuôn mặt ửng đỏ của Nelson cũng mang theo sự vui tươi phấn khích. Nhìn điệu bộ đó, dường như hắn đã bị nữ vương thuần phục.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!