Chương 4: Quỷ đánh tường

Quỷ đánh tường là hiện tượng lúc ban đêm hoặc ở vùng ngoại ô, bị nhốt trong vòng tròn, lòng vòng không thoát ra được. Trong linh dị thì là bị quỷ nhốt, đi xa bao nhiêu cũng quay về điểm xuất phát. Những bạn hay đọc linh dị thần quái chắc đều biết hiện tượng này.

Vì theo kinh nghiệm của tôi thì truyện linh dị nào cũng có quỷ đánh tường 🤣

_________________________

"Người anh em, cậu mau giải thích đi!"

Xe Kenbo vừa mới khởi động, Sài Cương liền nhịn không được truy hỏi, Tô Mạch trầm tư chốc lát nói:

"Tôi nghi ngờ Đàm Nhạc cũng không đơn giản chỉ là bị bắt cóc... Hm, nhiệm vụ có thể sẽ đổi!"

Tô Mạch không biết gì về Mộng Cảnh Thiên Đường, những cũng không trở ngại suy đoán của y, "Năm năm, thời gian này rất khéo léo. Nếu như Đàm Nhạc thật bị bắt cóc và bị giết, Đàm Thiến cũng không thể mang theo cậu gả cho người khác, cũng không thấy Đàm Thiến nhắc đến cô chị gái.

Cho nên, dựa theo logic bình thường, dù chúng ta cứu hay không cứu, Đàm Nhạc cũng sẽ không xảy ra chuyện."

Đàm Nhạc sẽ không xảy ra chuyện, cái gọi là nhiệm vụ cứu vớt, liền trở thành có cũng được mà không có cũng chẳng sao, thậm chí quá mức vô bổ.

Tuy là lần đầu tiên tiến vào 'Mộng Cảnh Thiên Đường', nhưng Tô Mạch cũng không cho là cái APP vừa mạnh mẽ vừa thần bí này, sẽ xuất hiện một cái BUG to đùng như thế.

"Như vậy, vì sao lại trùng hợp như thế, cố tình xảy ra trước khi Đàm Thiến tái hôn?"

Lý do duy nhất chính Tô Mạch có thể nghĩ đến là: Có người muốn phá hoại cuộc hôn nhân này.

Còn có hai mối nghi hoặc chưa nói, theo thứ tự là tuyến thời gian thác loạn cùng đôi chân của người mẹ.

Chị gái chết rất thảm, câu nói 'món quà đặc biệt của em trai' kia rõ ràng ẩn chứa thâm ý, đáy mắt Tô Mạch chợt lóe tia sáng khó giải thích,

"Đáp án ở bên trong quyển nhật ký."

Ngay tại lúc này, Tiêu Nhã đang lật quyển nhật ký đột nhiên thét lớn:

"Dừng xe! Mau dừng xe!!"

Két ~~~ két ~~~

Xe van kenbo lần thứ hai dừng lại, Sài Cương tức đến nổ phổi nói:

"Nói mau, đến cùng là nhìn thấy gì?"

Ngồi sau, Tiêu Nhã sắc mặt tái nhợt, hai mắt sợ hãi, đôi tay đang cầm quyển nhật ký không ngừng run rẩy.

Đưa tôi!

Mark đoạt lấy sổ ghi chép, nhưng còn chưa lật được trang nào, liền bị Sài Cương đang ngồi phía trước cướp đi mất.

Anh...

"Anh cái gì mà anh? Lão đại còn chưa có xem, chỗ nào đến phiên cậu?"

Mới vừa nói xong, sổ ghi chép lại bị cướp.

Sài Cương giận dữ, vừa định phát hỏa, liền phát hiện người đoạt sổ ghi chép là Tô Mạch, lập tức ngậm miệng.

Tô Mạch rộng lượng không có ăn 'Độc thực' (?), thập phần hiểu ý đọc lên.

"Ngày 16 tháng 7 năm 1969: Trước khi ngủ ba nói cho tôi, mấy ngày nữa sẽ có một gì và em trai tham gia vào cuộc sống gia đình chúng tôi, thật thấp thỏm và mong đợi...

Ngày 20 tháng 7 năm 1969:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!