Chương 30: Cọ xát trên mặt đất

Xà bộ uốn lượn, Trần Trường Hoa giảm trọng lực xuống thấp, tựa như một chiếc xe tải hạng nặng đang lảo đảo loạng choạng ép về phía Phí Tam Lập.

Sau một trận lấy cứng đối cứng với Lâm Khuyết, mặc dù Phí Tam Lập tránh được nhiều đòn tấn công và vẫn chưa bị đánh trúng điểm yếu, hoặc bị đồn đến mức kiệt sức, nhưng mặt mũi vẫn bị bầm dập, hai chân đau đớn, cơ thể mỏi nhừ.

Cho nên, với đối thủ cao to, có thể lực mạnh hơn mình rất nhiều như Trần Trường Hoa, Phí Tam Lập không dám lơ là. Cậu ta lập tức đưa ra phán đoán và tấn công về phía Trần Trường Hoa.

Cậu ta bước về phía bên trái một bước để có thể tránh đi mũi nhọn của thế tấn công kia.

Giống với lúc giao đấu với Lâm Khuyết, Phí Tam Lập khẽ chuyển động một cái. Trần Trường Hoa như có sự chuẩn bị từ trước. Bộ pháp đột nhiên tăng nhanh lên, tựa như một con trâu nước đang dùng hai cái sừng mạnh mẽ của mình tấn công đối thủ.

Khí thế hung mãnh, sức mạnh khủng bố khiến Phí Tam Lập cảm thấy hai chân mình đang run lên.

Cậu ta không biết Âm Dương Trang, không thể điều chỉnh trọng tâm hoặc thay đổi quán tính của cơ thể dưới tình thế này. Luyện võ đã nhiều năm, cậu ta không phải là chưa từng trải qua tình huống như bây giờ.

Nên lúc này, cơ thể cậu ta co rụt lại, ngồi xổm xuống để tránh đi đòn tấn công của Trần Trường Hoa. Cùng lúc đó, tay phải cậu ta duỗi ra, dùng thế hầu tử trộm đào vung một trảo về nơi hiểm yếu nhất của đàn ông.

Trên khán đài, các bạn nam nhìn thấy cảnh tượng này thông qua màn hình lớn, đột nhiên cảm thấy đổ mồ hôi hột. Dựa theo tình hình trước mắt, trước khi đánh trúng Phí Tam Lập, Trần Trường Hoa đã bị cậu ta bắt được nhược điểm, sau đó bộ pháp theo quán tính sẽ bị rối loạn.

Cái này… mới nghĩ đến thôi đã thấy nhức cả trứng…

Nên làm gì đây?

Khán giả đều cảm thấy thót tim. Đối với cách ứng đấu của mình, Phí Tam Lập cảm thấy khá hài lòng. Thoáng một cái sẽ chiếm được lợi thế, đẩy đối phương lâm vào hiểm cảnh.

Trần Trường Hoa vẫn nóng nảy và lỗ mạng như vậy!

Đúng lúc này, cậu ta cảm thấy hoa mắt. Cậu ta nhìn thấy hai chân của đối thủ đang dần dần rời khỏi mặt đất.

Rời khỏi mặt đất?

Đây không phải là điều kiêng kị trong đánh nhau của cảnh giới luyện thể sao? Chân rời mặt đất mà vẫn có thể giữ vững bộ pháp, khống chế được trọng tâm, đưa cơ thể vào tư thế dễ phát lực?

Lẽ nào Trần Trường Hoa biết bay?

Suy nghĩ này vừa nảy ra, tầm mắt Phí Tam Lập vừa di chuyển. Trước mắt cậu ta đột nhiên tối lại, đỉnh đầu có vật nặng gì đó đè xuống.

Trần Trường Hoa không phải Cù Huy, đương nhiên không thể bay được. Anh ta chỉ nhảy lên rồi tránh sang một bên để né chiêu hầu tử trộm đào của Phí Tam Lập.

Rồi anh ta thuận thế đè lên người cậu ta mà thôi.

Đây là một đấu pháp không theo quy tắc thông thường, nhưng Phí Tam Lập đang trong trạng thái nửa ngồi, chưa kịp thay đổi tư thế đã bị Trần Trường Hoa với cơ thể cao to vọt tới và sắp đè lên cậu ta.

Lúc này, cậu ta có cảm giác như sắp bị Thái Sơn đè lên người vậy.

Phí Tam Lập tính cuộn người lại rồi lăn sang một bên để tránh nhưng lại bị chậm một nhịp. Cậu ta bị Trần Trường Hoa từ phía trên giáng xuống, hung hăng đè dưới thân anh ta.

Bộp!

Hai người cùng ngã xuống đất. Cú ngã mạnh đến nổi mắt Phí Tam Lập nổi đom đóm. Trần Trường Hoa nắm lấy cơ hội, hai tay duỗi ra, đồng thời dưới chân cũng phát lực. Anh ta tính khóa Phí Tam Lập dưới thân mình, tránh cho cậu ta đột nhiên lên gối, phản kích lại anh ta.

Đây là công phu cơ bản của trường phái quật ngã. Tình hình có vẻ như Trần Trường Hoa đã chiếm được ưu thế.

Đương nhiên Phí Tam Lập sẽ không ngồi yên chờ chết. Hai chân cậu ta giãy giụa để Trần Trường Hoa không thể thực hiện thế khóa.

Hai tay cậu ta run lên, khéo léo phát lực nhằm thoát khỏi khống chế của Trần Trường Hoa.

Trên khán đài, Thái Tông Minh thấy thế thì mở miệng lầm bầm:

"Cái này… Mẹ nó… Nhìn thế nào cũng thấy giống hiện trường cưỡng gian…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!