Chương 14: Lâu tiểu thành, kiện tướng chạy cự ly dài

Lâu Thành nghiến răng nghiến lợi cúp điện thoại. Nhưng nghĩ tới tương lai tốt đẹp sau này, cuối cùng cậu cũng cố gắng dứt khỏi sự mê hoặc của game online.

Cậu dùng cớ chết máy để rút lui và rước lấy mấy tiếng mắng chửi của đám bạn xấu.

Lúc cậu leo lên giường, còn mười phút nữa mới đến giờ đi ngủ quy định của lão Thi. Cậu lấy điện thoại ra và đăng nhập vào QQ để tán gẫu vài câu với Nghiêm Triết Kha.

Cậu mở giao diện nhắn tin với Nghiêm Triết Kha ra và nhắn:

"Lại một ngày mệt mỏi, nằm ở trên giường mà cảm thấy mệt như chó."

Gâu gâu gâu.

Nghiêm Triết Kha nhắn lại ba chữ.

Lâu Thành bật cười: Cậu cũng vậy à?

"Tự mình chọn tham gia huấn luyện đặc biệt, dù có ngã quỵ cũng phải hoàn thành!" Nghiêm Triết Kha gửi một icon hai tay chống chống nạnh vờ ngây thơ.

"Đúng vậy, nhất định phải chống cự đến hết học kỳ này." Lâu Thành cũng không dám mạnh miệng nói. Ngược lại, cậu nhắn:

"Tôi thật sự không nghĩ rằng cậu trên mạng với ngoài đời lại khác nhau như vậy. Cái tin"gâu gâu gâu

"vừa rồi làm tôi cười muốn bể bụng luôn."

Nhắn xong, cậu gửi một icon dở cười dở khóc.

Nghiêm Triết Kha gửi icon đỏ bừng mặt:

"Không phải lúc nào tôi cũng nghiêm túc đâu."

Tâm tình của Lâu Thành lúc này rất tốt. Đến mười giờ rưỡi, cậu mới luyến tiếc chúc Nghiêm Triết Kha ngủ ngon. Sau đó cậu chìm vào giấc ngủ cùng với hi vọng cùng mơ tưởng về một tương lai tốt đẹp.

Hôm sau, chuông báo thức đúng giờ vang lên.

Lâu Thành tỉnh giấc, cậu vội vàng tắt chuông báo thức để tránh đánh thức đám bạn cùng phòng.

Nếu không phải khu giảng đường mới nằm ở vùng ngoại ô, không thể ra ngoài thuê phòng thì cậu đã dọn ra ngoài để tránh làm phiền đến người khác rồi… Suy nghĩ ấy chợt thoáng qua trong đầu cậu. Cậu leo xuống giường và rửa mặt bằng nước lạnh. Lúc này cậu mới thật sự tỉnh táo.

Sau đó cậu thay bộ đồ luyện công thứ ba, đây cũng là bộ cuối cùng của cậu. Lúc này trời đã vào cuối thu, bộ đầu tiên cậu còn chưa giặt xong.

Xem ra cậu phải mua thêm một bộ nữa để tiện thay đổi rồi.

Đánh răng xong, cậu cầm lấy chìa khóa mà lão Thi đã cho người mang tới rồi nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng và xuống lầu. Lúc này, ánh đèn đường còn chiếu hiu hắt vào cổng ký túc xá. Cậu nhẹ nhàng mở cửa ra.

Rồi trong màn đêm giăng đầy sương mù, cậu chậm rãi đi về phía hồ Vi Thủy.

Cậu đến nơi sớm hơn giờ lão Thi quy định những mấy phút đồng hồ. Nhưng từ xa cậu đã trông thấy lão Thi đứng đợi sẵn ở đó, bên cạnh lão là một chiếc xe đạp.

"Sư phụ còn đến sớm hơn mình…" Lâu Thành đột nhiên cảm thấy hơi xúc động. Cậu chạy tới rồi cung kính thi lễ.

"Rất tốt, không cần ta gọi điện để thúc giục."

Lão Thi cười khà khà:

"Hôm nay, ta sẽ dạy cậu một Trang công khác với cái trước. Đầu tiên, cậu hãy chạy cự ly dài trước đi."

Chạy cự ly dài?

Cậu đã có kim đan có thể xua tan sự mệt nhọc của cơ thể, vậy thì chạy cự ly dài đối với cậu còn có ích lợi gì nữa đâu!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!