Trình Vũ đang cùng một phu nhân khác nói chuyện với nhau, đột nhiên nghe tiếng động khiến cô quay đầu nhìn, lại thấy cả nhóm người đi tới trước mặt, có mẹ của Giản Chu Nghiên, phó chủ tịch xí nghiệp giấy Giản thị Ứng Tuệ Như.
Cha Giản Chu Nghiên anh em đông đảo, mà họ lại chỉ sinh mình Giản Chu Nghiên, mấy năm trước cha Giản Chu Nghiên bệnh nặng xém chết, mặc dù sau đó khỏe lại nhưng cũng để di chứng không thể làm việc, ngoại giới còn tưởng rằng nhà Giản Chu Nghiên sẽ đổ, không ngờ mẹ Giản Chu Nghiên bà Ứng Tuệ Như lại để cha cô ta chuyển cổ phần cho, tìm đường máu quật khởi, tới hôm nay Ứng Tuệ Như đã vững chân ở Giản thị trong tập đoàn, sau ông nội Giản Chu Nghiên người có cổ đông lớn nhất, mà Giản Chu Nghiên cũng nữ bằng mẫu quý, trở thành danh viện số một Bắc Thành.
Nhiều người như vậy Trình Vũ cũng khách khí cười nói: "Ngài khỏe chứ Giản phu nhân."
Ứng Tuệ Như nói:
"Tôi nghe nói Lục tiên sinh mua cao ốc Quốc Mậu, thật chúc mừng." Bà ấy cười thực nhiệt tình, ẩn ẩn có ý lấy lòng.
Lục Vân Cảnh nghe vậy chỉ đạm mạc gật đầu, đáp nhẹ một câu: "Ừ." Một chút khách khí có lệ cũng lười thể hiện.
Đại khái ở Bắc Thành cũng chỉ có Lục Vân Cảnh dám làm như thế, không khách khí ứng phó ai, mặt Ứng Tuệ Như cứng đờ nhưng cũng không dám nói gì, liền xoay đề tài:
"Đúng rồi, hôm nay không phải là tiệc chào đón Tam công chúa hoan à? Sao không thấy Tam công chúa thế?"
Trình Vũ nói: "Tam công chúa có tí việc còn chưa tới, mong các vị chờ một lát."
Trình Vũ khách khí nói, Lục phu nhân lên tiếng thì không ai dám nói gì, họ đều nói không sao.
Trình Văn Hải có tâm muốn kéo gần quan hệ với Lục Vân Cảnh nên tiến lên cười ha hả nói:
"Vân Cảnh, thời gian dài không thấy cậu tới Trình gia, có rảnh thì cùng Trình Vũ về nhà, gia gia rất nhớ các người."
Lục Vân Cảnh không thèm nâng mắt một chút, nói:
"Trình Vũ về thì tất nhiên tôi sẽ cùng cô ấy về."
Trình Văn Hải bị quăng mặt lạnh, chút nịnh hót cứng ngắt, không dám lại lỗ mãng, liền nói:
"Trình Vũ, công việc bận rộn cũng nên về nhà, gia gia thực nhớ mong cháu."
Nhớ mong? Trình Vũ cảm thấy thực buồn cười, không lâu trước đó Trình lão tiên sinh gọi cô về Trình gia buộc cô giao tiền, khi đó Trình lão tiên sinh cùng Trình Văn Hải không khách khí với cô tí nào, chớp mắt lại lấy lòng cô, còn bảo về Trình gia.
Trình Vũ thấy Trình Văn Hải rõ ràng đang cười lấy lòng, lần trước ông ta không phải như vậy, thái độ biến hóa quá nhanh.
Cô phỏng đoán do hồi trước mọi người đều cho rằng vợ chồng Lục Vân Cảnh quan hệ không tốt, Lục phu nhân chỉ là cái vỏ rỗng, người khác tuy rằng ngoài thì tỏ vẻ kính trọng, sau lưng lại khinh thường cô, nhưng hiện tại họ nhìn thấy quan hệ giữa cô với Lục Vân Cảnh có biến hóa, mấy người thích bắt nạt kẻ yếu không dám lại trêu chọc cô.
Trình Văn Hải nói xong, Phạm Cẩn Hoa đi cùng cũng liền cười nói: "Nhị thúc cháu nói đúng, Trình Vũ nên bớt thời giờ về nhà chơi."
Đó là mẹ Trình Tư Mông, Trình Phi, dì Phạm Chi Lan. Phạm Cẩn Hoa và Lâm Giai là chị em dâu nhưng quan hệ không tốt lắm, từ khi cha nuôi Trình Vũ qua đời, ở Trình gia Phạm Cẩn Hoa không ít lần ngầm đối phó mẹ nuôi cô.
Trình Vũ cũng không cần có sắc mặt tốt, cô lãnh đạm nói: "Muốn trở về tự nhiên sẽ trở về."
Trình Tư Mông nhìn không được cảnh Trình Vũ cao cao tại thượng với cha mẹ mình, cô ta thiếu kiên nhẫn tiến nói:
"Đã lâu không gặp, không ngờ Trình Vũ và Lục tiên sinh quan hệ trở nên tốt như vậy. Thật không khéo, lúc trước tôi vô ý chụp mấy bức ảnh rất thú vị, giờ thấy cô và Lục tiên sinh ân ái vậy, hẳn đó chỉ là một hiểu lầm nhỏ." Trình Tư Mông nói xong liền lục điện thoại di động, đưa nó tới trước mặt mọi người một vòng, sau đó nói với Trình Vũ:
"Trình Vũ cô nói xem người cùng cô trên ảnh chụp có quan hệ gì vậy? Nếu không thật khiến mọi người hiểu lầm?"
Vừa mới rồi hình mà Trình Tư Mông giơ điện thoại cho mọi người xem rất rõ ràng, đó là ảnh chụp Trình Vũ và một nam sinh, ảnh chụp với bối cảnh ở ngoài, Trình Vũ cùng nam sinh đó thân mật tay trong tay, liếc mắt một cái liền cảm giác hai người họ đang hẹn hò.
Giản Chu Nghiên che miệng làm ra vẻ mặt không dám tin, nói: "Trình Vũ, cô mau nói chuyện này hẳn là hiểu lầm đi?"
Trình Vũ lãnh đạm ngó cô ta một cái, vết sẹo của Giản Chu Nghiên còn chưa hoàn toàn tan, cô ta lấy tóc che nên không nhìn thấy, Trình Vũ cười lạnh, lần trước bị thương còn chưa lành cô ta lại nhịn không được chạy ra.
Trình Vũ chưa nói gì, Trình Văn Hải lại lấy di động cẩn thận quan sát, sau đó ông ta tức giận, giận trừng hỏi:
"Trình Vũ đây là chuyện gì? Như thế nào cô lại cùng nam nhân khác thân mật như vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!