Xe chạy đến giữa sườn núi Nam Sơn, nơi đó có đài ngắm cảnh, Lục Vân Cảnh cho xe vào bãi đỗ, nói: "Tới nơi rồi."
Trình Vũ xuống xe, theo anh đi đến đài ngắm cảnh, anh ấy cắm đôi tay vào túi nhìn phía xa là cảnh đêm Bắc Thành, dáng người anh vẫn thẳng tắp như tùng, thân ảnh đĩnh bạt đứng khiến cho cô có cảm giác anh có khí phách quân lâm thiên hạ.
Trình Vũ đi đến bên người anh, không biết có phải do khí phách quá cường thịnh làm cho Trình Vũ thấy mình như Ngộ Không bị thái sơn áp đỉnh ( Này Soái chế), khiến cô nghĩ nên xa một chút.
Lục Vân Cảnh chỉ cho cô trung tâm Bắc Thành: nói: " Em biết nơi đó chứ?"
Trình Vũ gật đầu: "Biết." Nơi đó là Bắc Thành trứ danh, là con phố phồn hoa nhất Bắc Thành, một địa phương có cao ốc Quốc Mậu phi thường nổi danh.
Lục Vân Cảnh tiện miệng cất giọng: "Anh đem nơi đó mua tặng cho em."
Trình Vũ: "!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"
Trình Vũ bị những lời này làm chấn kinh thần kinh sau một lúc lâu không phục hồi lại, thẳng đến một trận gió đêm thổi tới cô vẫn tròn mắt nhìn, cái lạnh chui vào da mới thoáng hồn cô trở về, Trình vũ vẫn không thể tin hỏi: "Vì…… Vì sao anh lại muốn tặng cho em."
Anh nghiêng đầu nhìn cô, vẫn như cũ bình tĩnh:
" Anh đưa em lễ vật thì còn cần lý do sao?"
Trình Vũ: "……"
Thật sự không biết nên nói gì, chỉ nghe người ta đưa tiền, đưa giày, đưa quần áo, chưa từng nghe còn có chuyện đưa trung tâm mậu dịch.
Chỉ nghe Lục Vân Cảnh lại nói: "Quốc Mậu cao ốc nghe tên không tốt lắm, anh đổi tên nó một lần nữa cho hay, một cái tên thực mỹ."
Trình Vũ vẻ mặt nghi hoặc: "Tên gì thế?"
"Vân Thượng Vũ."
"……"
Trình Vũ cảm thấy cái tên này nghe hơi kỳ, Vân Thượng Vũ, Vân Thượng Vũ, Lục Vân Cảnh, Trình Vũ…… Trình Vũ tức khắc cảm giác trên đầu hiện lên ba vạch đen, trực tiếp hỏi: "Tên này đẹp chỗ nào?"
Nhíu ấn đường lại, âm sắc tiệm lãnh không ngờ:
"Trong tên này có em cũng có anh, còn có quan hệ của chúng ta, như thế nào không đẹp?"
Quả nhiên chính là ý cô nghĩ, Trình Vũ đỡ trán, xem như bị Lục Vân Cảnh đánh bại 1-0, cô gật đầu nói:
"Lục tiên sinh thích là được."
Không ngờ Lục Vân Cảnh nói như đương nhiên: "Anh thật thích."
Trình Vũ: "……"
Không biết có phải Lục Vân Cảnh nhìn ra được Trình Vũ thật sự không thích tên này không mà còn đề nghị:
"Nếu em thật sự không thích có thể đổi trình tự."
Trình Vũ không hiểu anh có ý gì, hỏi: " Trình tự gì?"
"……"
Trình Vũ cảm giác đỉnh đầu có một đám quạ đen bay qua, vẻ mặt cô cũng đen luôn: "Xin hỏi có gì khác nhau ạ?"
Lục Vân Cảnh càng nghiêm túc:
"Bản chất khác nhau." Tạm dừng một chút anh lại bổ sung một câu: "Vị trí thay đổi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!