Chương 41: (Vô Đề)

Lục Vân Cảnh ôm vợ đến giữa vườn hoa hướng dương, dùng khăn lót trên mặt đất, sau đó đặt vợ trên khăn lông, cao lớn thân hình quỳ gối trước mặt cô bắt đầu cởi.... 

Trình Vũ: "……"

Trình Vũ vừa thấy tình cảnh này tức khắc cảm giác da đầu tê dại, vội hỏi: "Anh…… Anh muốn làm gì?"

Lục Vân Cảnh không thèm nói chuyện, giơ tay vợ lên trên đỉnh đầu, dùng miệng lấp kín môi ai, dùng tay xâu xé đồ ai kia, …… ( Tui mần truyện ngôn tình, không phải truyện 18+, bạn Lục ơi, đồ bạn Lục bạn tự lột, nhưng sao bạn cứ quyết không chịu lỗ cũng phải lột người ta y chang mới cam lòng vậy)

Hoa hướng dương nở rộ trên đỉnh đầu, có ánh mặt trời chiếu xuống, lúc chạy bộ trong sân huấn luyện chỉ chốc lát nhưng trán vẫn lấm tấm mồ hôi, thực mau lại có nhiều mồ hôi theo đường cong anh chảy xuống.

Ánh mặt trời dừng trên vai anh, quỳ gối ngược sáng trước người cô, trên mặt anh như bao phủ một thứ ánh sáng mị hoặc, ánh mắt càng có vẻ sâu không lường được.

Chỉ là nhìn vào mắt anh, hai mắt hơi nheo lại trong mắt có sự nở rộ của dục vọng, nhìn từ ánh mắt đến từng khối cơ bắp, mới đầu cô còn chút kháng cự, nhưng dần dần cũng ý loạn tình mê hoàn toàn thả lỏng.

Nửa giờ lúc sau, Lục Vân Cảnh mới từ trên người vợ bò dậy mặc đồ cho đàng hoàng tử tế, sắc mặt anh đã khôi phục như thường, bộ dáng đen tối khi rời đi còn ôn nhu xoa xoa nàng vợ nói: " Em nghỉ ngơi chốc lát đi." 

Nói xong liền từ vườn hoa đi ra ngoài, Trình Vũ toàn thân bủn rủn nằm trên khăn lông, thân thể mềm nhũn cẳng chân còn run rẩy. Thật sự không ngờ Lục tiên sinh là loại người thế này.

Nghiện ăn vợ bất chấp. Cố tình trời cho bộ dáng cao lãnh xuất trần.

Trình Vũ sáng sớm đã bị kéo đi vận động, thật sự không được, không chịu nổi, phải ngủ cho lại sức đã, Lục Vân Cảnh phấn chấn huấn luyện xong quay lại tìm vợ, vợ nhỏ vẫn nằm trên khăn lông, quần áo cũng chưa mặc, nhìn thân thể vợ nhỏ ánh mắt lại nổi lên dục vọng, bất quá nó đã bị anh cưỡng chế, nhấp môi đem khăn trên tay tròng lên người cô thêm, quần áo anh rộng mặc trên người cô anh không yên tâm, thôi dùng thêm cái khan nữa bọc thêm một vòng, lúc này mới bế vợ lên đem về phòng.

Trình Vũ bị chồng đánh thức, tức khắc cảnh giác: "Anh lại muốn làm gì đó?"

Cũng không nhìn cô, chỉ ôm cô đi về phía trước, nghe vậy anh chỉ nhẹ giọng nói một câu: "Không ăn em." 

Trình Vũ: "……"

Làm gì phải dùng từ " ĂN" chứ, cảm giác cứ lỗ mãng thế nào ấy, bất quá cũng đã trải qua chả phải một lần, Trình Vũ không thể không thừa nhận xác thật…… Anh rất lỗ mãng.

Lục Vân Cảnh bế vợ lên giường, Trình Vũ không còn buồn ngủ, Trình Vũ nhớ hôm nay hình như là sinh nhật mẹ Trình Tư Mông liền nói với Lục Vân Cảnh:

"Vân Cảnh…… Anh đem chiếc nhẫn kia cho em mượn dùng một ngày được không?"

Lục Vân Cảnh đang lấy quần áo chuẩn bị đi tắm, nghe vậy ấn đường anh nhíu lại nhìn vợ một cái:

"Em muốn lấy cái gì thì cứ đi lấy thôi, trong nhà này có cái gì không phải em đâu, cả anh cũng là của em mà." 

Trình Vũ: "……"

Lời nói nghiêm trang, giống như một câu trần thuật, nói xong anh đi tắm bỏ lại Trình Vũ ngây người cúi đầu cười cười, nhìn không ra nam nhân đó thế nhưng có thể nói những lời như vậy.

Trình Vũ mượn Lục Vân Cảnh nhẫn tự nhiên là có tính toán của mình, hôm nay là sinh nhật mẹ Trình Tư Mông thân là cháu trai Phạm Chi Lan nhất định sẽ đến Trình gia.

Chiều tan tầm Trình Vũ đến Trình gia, trước nói chuyện cùng mẹ nuôi trong chốc lát cô mới tới tiền viện tìm Phạm Chi Lan, Trình Vũ hỏi giúp việc mới biết Phạm Chi Lan đang ở hậu viện bơi cùng anh em họ Trình. 

Trình Vũ đi vào bể bơi, quả nhiên nhìn thấy Phạm Chi Lan ngồi ở bể bơi nghỉ ngơi, anh em họ Trình đang chơi đùa, Lục Thừa Duẫn dựa vào cạnh bể bơi nói chuyện với Trình Phi, Trình Vũ nhíu mày không nghĩ tới Lục Thừa Duẫn cũng ở chỗ này.

Trình Tư Mông nhìn thấy Trình Vũ, vốn đang nói chuyện với Lục Thừa Duẫn lập tức khó chịu nhíu mày nhìn qua, vẻ mặt rất rõ là không chào đón Trình Vũ:

"Sao cô tới đây?"

Trình Vũ nhún vai:

"Nơi này là nhà cha mẹ nuôi, vì sao tôi không thể tới?"

Trình Tư Mông không nói nữa, chỉ hừ nhẹ một tiếng rồi bơi tiếp. Đại khái là do lần trước bị Lục Vân Cảnh giáo huấn hiện giờ Trình Tư Mông nhìn thấy cô đã không dám giao tranh giống thường ngày.

Trình Vũ sắc mặt tự nhiên đi tới cạnh Phạm Chi Lan ngồi xuống ghế, Phạm Chi Lan mặc một cái quần bơi xem sách. Anh ta lớn lên không cao lắm, mặt lại như trẻ con, tính cách hay thẹn thùng hơi giống nữ sinh nhỏ. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!