Chương 40: (Vô Đề)

Trình Vũ híp mắt nhìn Harry: 

" Cha tôi chỉ ký kết hợp đồng ba năm với Tiên Chanh, cô không có khả năng không biết, nếu biết thì sao khi Tiên Chanh tới đòi tiền cô không nói rõ, không chỉ có thế cô còn đem thông báo Tiên Chanh đòi tiền tới trước mặt tôi." 

Harry nghe thế hiển nhiên có chút giật mình, hỏi: "Giám đốc, sao cô biết……" Ngay sau đó ý thức được mình nói sai, cô ta vội nói:

"Hợp đồng có nội dung cụ thể thế nào tôi cũng không biết, tôi đều là dựa theo ý giám đốc cũ phân phó mà làm việc thôi."

Trình Vũ dựa lưng vào ghế, đôi tay ôm ngực, giương cằm nhìn:

"Nếu tôi có biện pháp biết hiệp nghị đó kí chỉ ba năm, thì tôi cũng có biện pháp biết cô làm thế nào để hủy bản hợp đồng đóa, còn có tài khoản công ty xuất hiện rất nhiều lỗ hổng, báo cáo tài vụ trước khi đem cho tôi xem đều qua tay cô, mấy lỗ hổng đó có quan hệ với cô chứ?"

Harry vội vàng lắc đầu nói: 

"Giám đốc oan uổng tôi rồi, dù có mười lá gan tôi cũng không duỗi tay tới tài khoản công ty."

Trình Vũ không dao động, chậm rãi nói:

"Mặc kệ có phải hay cô làm hay không, thì những lỗ hổng đó cũng phải có người bổ khuyết, mà cô là người hiềm nghi nhất, cô rất thích hợp để chịu tội, lấy chứng cứ cô ngầm chiếm tài sản công ty cũng rất đơn giản." Trình Vũ nhướng mày nhìn:

" Cô nói nếu tôi đem mấy thứ đó đưa đến toà án, lấy tội danh ngầm chiếm đoạt tài sản công ty kiện cô, cô sẽ bị xử trí thế nào?" 

Harry sợ tới mức mặt mày trắng bệch, vội thanh minh: "Giám đốc, tôi…… Tôi thật sự không có lấy tiền công ty."

Trình Vũ trầm mặt xuống, ngữ khí cũng trở nên lạnh băng:

"Không muốn ngồi tù cũng rất đơn giản, làm thế nào cô hủy hợp đồng kia."

Harry cắn môi nửa ngày không nói, Trình Vũ cũng không vội, kiên nhẫn chờ, Harry chắc cũng lo lắng Trình Vũ thật đem kiện ra toà, cuối cùng cắn chặt răng nói:

"Là…… Là Trình Tư Mông bảo tôi làm như vậy, cô ấy giúp tôi mua một căn hộ rồi bảo tôi đem hợp đồng đó tiêu hủy, còn cho người giám thị nhất cử nhất động của cô, mặc kệ cô có hành động đều phải báo cô ấy trước tiên." 

Trình Vũ không khỏi cười lạnh, nguyên lai Trình Tư Mông còn thu mua người làm của cô tới giám thị cô.

Harry có chút sốt ruột, lại nói: "Giám đốc, tôi thật sự không có lấy tiền công ty."

Trình Vũ nghĩ nghĩ, chọn một hướng tốt nhất nói: "Không muốn ngồi tù đúng không?"

Harry thành thật lắc đầu.

Trình Vũ liền nói: "Không muốn ngồi tù vậy cô phải nghe tôi nói."

Harry vội nói: "Giám đốc yên tâm, tôi nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời."

Trình Vũ dặn dò Harry xong thì đi xuống họp, trở về kéo cửa đã thấy có người ngồi ở nàng trong văn phòng.

Trình Vũ ngẩn người, hỏi: " Sao anh lại đây?"

"Lại đây cùng em ăn cơm trưa." 

Trình Vũ: "……" Trình Vũ nghi hoặc nhìn:

" Chạy thật xa lại đây chỉ vì muốn cùng em ăn cơm trưa?"

Trả lời rất kiên quyết: " Ừ."

Cố ý chạy tới vì ăn cơm trưa cùng nhau? Lòng Trình Vũ không khỏi tấu lên một khúc nhạc, cô xoay người cất tư liệu, mượn cớ che dấu ý cười, lại không ngờ Lục Vân Cảnh không biết nhảy tới phía sau cô khi nào, đột nhiên từ phía sau vòng tay ôm lấy cô, đem cằm anh để trên đầu cô hỏi:

" Có nghĩ đến anh không?" ( Sến súa,,,, ghê quá đi)

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!