Lớp trưởng khó xử nhìn Lục Thừa Duẫn giọng thương lượng:
"Nếu không, cậu đưa Giản Chu Nghiên đến bệnh viện trước đi?" Sau đó lại nói với các bạn khác: "
Những ai không có việc gì thì lại đây ăn tôm Fourshu đi, Lục tiên sinh ra tay đúng là hào phóng."
Ngay cả Tạ Bác Nghệ cũng bị loại tôm hùm này hấp dẫn, chạy tới xí một con, nhị thế tổ cũng khen: "Không tồi." Vẻ mặt hắn đầy thâm ý nhìn thoáng qua Trình Vũ nói:
"Lục Vân Cảnh tốt xấu cũng xem mặt mũi cô mới tặng một bàn tôm lại đây, cảm tạ."
Những người khác nghe thế cũng sôi nổi cảm ơn Trình Vũ. Bởi vậy đám Giản Chu Nghiên càng thêm xấu hổ, Giản Chu Nghiên vốn muốn cho mọi người xem Trình Vũ ác độc thế nào, tốt nhất là tất cả mọi người căm ghét né Trình Vũ càng xa càng tốt, không ngờ, chỉ bởi vì một mâm tôm hùm mọi người đều thấy Trình Vũ tốt.
Càng như vậy càng thêm làm Giản tiểu thư có vẻ nàng đáng thương, Giản Chu Nghiên cắn chặt răng, cuối cùng cũng không nói thêm gì, chỉ yếu ớt nói với Lục Thừa Duẫn: "Thừa Duẫn, đưa em đi bệnh viện trước đi."
Lục Thừa Duẫn đưa Giản Chu Nghiên đi, Trình Tư Mông với Thu Đường tự nhiên cũng đi theo, Thu Đường đi chậm hai bước, hỏi Trình Tư Mông:
"Cái kia…… Không phải nói Trình Vũ với Lục tiên sinh quan hệ không tốt sao? Vậy sao anh ta còn đưa tôm hùm lại đây?" Trình Tư Mông luôn coi thường Thu Đường cho nên khi Thu Đường nói chuyện với cô ta cũng không khỏi có vài phần lấy lòng.
Trình Tư Mông nghe thế, hừ lạnh một tiếng, xem thường nói:
"Quan hệ không tốt? Lần trước tôi bất quá chỉ nói Trình Vũ hai câu Lục Vân Cảnh đã khiến cho người ở Phong Quốc chặt đứt đường đi của sản phẩm nhà tôi, quan hệ không tốt sao anh ta có thể che chở cô ta chứ?" Trình Tư Mông nói xong còn không quên liếc mắt đầy ẩn ý.
Thu Đường nghe mà khuôn mặt tức khắc trắng bệch, sở dĩ dám giúp đỡ Giản Chu Nghiên châm chích Trình Vũ, chỉ vì hiện giờ Trình Vũ đã không còn là Trình đại tiểu thư, dù trở thành Lục phu nhân thì bất quá cũng chỉ là hư danh mà thôi, không có gì phải sợ hãi, nhưng nếu nói quan hệ của Lục tiên sinh cùng Trình Vũ không như lời đồn. Ngay cả Trình gia Lục Vân Cảnh còn xuống tay, như vậy cô ta…… Tay chân Thu Đường không khỏi run run lên, quả thực cô ta không dám nghĩ tiếp.
Mấy người họ đi rồi, lúc sau Trình Vũ nghĩ nên gọi cho Lục Vân Cảnh, đây là lần đầu tiên gọi Lục Vân Cảnh không biết thế nào cô lại có chút khẩn trương.
"Lục…… Lục tiên sinh?" Trình Vũ thật cẩn thận hỏi.
"Ừ?" Thanh âm lành lạnh vang lên.
"Vừa mới rồi là anh bảo người ta đưa tôm lên sao?"
"Ừ."
"……"
Trình Vũ trầm mặc trong chốc lát, nói: "Cảm ơn anh."
"Ừ." Anh đơn giản lên tiếng.
"……"
Có đôi khi Trình Vũ cảm thấy Lục tiên sinh thật không giỏi nói chuyện phiếm với người khác, tựa hồ vĩnh viễn lãnh đạm thế này. Nhưng cố muốn hoa anh ấy sẽ ngoan ngoãn đi mua, muốn anh ấy dắt tay anh sẽ nắm tay cô, buổi sáng còn hôn tạm biệt, tuy rằng chỉ là chuồn chuồn lướt nước nhưng có thể làm Lục Vân Cảnh hôn đã là một thành tích rất khó có được. Mặc dù hiện giờ nghĩ đến vẫn có chút nóng mặt.
"Muốn cùng nhau về không?"
Đột nhiên tiếng anh ấy vang lên lôi cô từ suy nghĩ về, Trình Vũ phục hồi tinh thần nói:
"Được, em đi chào hỏi bạn học cũ một cái."
Trình Vũ đơn giản nói tạm biệt một tiếng liền ra cửa, Văn Hi mắng cô mê giai bỏ bạn, có chồng liền quên bằng hữu, Trình Vũ ngượng ngùng mỉm cười.
Ra cửa, quả nhiên nhìn thấy Lục Vân Cảnh trong siêu xe ngừng ở cửa, Kim Lê Dương mở cửa xe, Trình Vũ nhìn thấy Lục Vân Cảnh ngồi ở bên trong.
Lên xe ngồi xuống cô hỏi: "Cái chỗ này cũng là sản nghiệp của Lục tiên sinh sao?"
"Ừ." Tạm dừng trong chốc lát anh ấy lại nói: "Không biết nơi này là sản nghiệp của tôi sợ chỉ có một mình em."
Trình Vũ: "……"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!