Cuối cùng chỉ vì để đọc những câu chuyện hoặc tiểu thuyết như vậy mà tôi đã tìm khắp các trang web như vậy.
Thế là tôi biết rõ về đổi vợ, biết được thế nào là trường hợp đội mũ xanh, biết được có một trang web đổi vợ.
Nhưng những thứ này không hề thỏa mãn mong muốn của tôi, mà chỉ khiến cho loại ham muốn đó của tôi ngày càng dâng cao.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Những ngày như thế trôi qua được hai tháng, đã gần mười một tháng tôi không làm tình thật với Tiểu Nhiễm.
Tâm trạng của Tiểu Nhiễm đã bắt đầu thay đổi.
Có lúc cô ấy nổi cáu vô cớ với tôi hoặc có lúc lại làm nũng với tôi một cách khác thường.
Điều này khiến tôi càng áy náy với cô ấy hơn.
Cuối cùng có một ngày, chúng tôi cãi nhau rồi.
Kết quả rất nghiêm trọng, cô ấy nói một câu bây giờ cô ấy coi như là "Thủ hoạt quả"* rồi.
*Thủ hoạt quả chỉ người chồng/người yêu còn sống nhưng không gần gũi với mình, mà người vợ/người tình không cách nào ly hôn/rời khỏi tra nam đó được, bị trói buộc chung với anh ta.
Chuyện này khiến tôi đột ngột bùng nổ, không phải tức giận mà là thẹn quá hóa giận.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Càng có lỗi với một người lại càng nổi cáu để chứng minh bản thân vô tội.
Tôi cãi nhau với cô ấy một trận.
Sau đó hai ngày liền tôi không về nhà, ăn ở đều ở công ty.
Tôi sợ nhìn thấy Tiểu Nhiễm, tôi cảm thấy bản thân rất khốn nạn, tôi có lỗi với cô ấy.
Tôi quyết tâm phải giải quyết vấn đề này.
Tôi bắt đầu nghĩ lại những suy nghĩ của bản thân, nghĩ xem nên loại bỏ ảnh hưởng của những thứ này đối với tôi.
Nhưng lúc này, bố gọi điện bảo tôi về nhà.
Giọng điệu của bố tôi trên điện thoại rất không ổn, tôi biết chắc chắn ông đã biết chuyện hai ngày tôi không về nhà.
Xem ra hôm nay không có quả ngon ăn rồi.
Nhưng tôi không dám không về, nếu không bố tôi sẽ đến công ty bắt tôi về.
Đến lúc đó không phải dùng một hai câu mềm mỏng là giải quyết được.
Vừa bước vào nhà, tôi đã thấy bố và Tiểu Nhiễm, còn có cả thím Nguyệt nữa, bọn họ đang trêu chọc đứa bé trong phòng khách.
Tiểu Nhiễm vừa nhìn thấy tôi đã quay đầu đi không nói gì.
Bố nhìn thấy tôi, vốn đang cười híp mặt lại phát ra một tiếng "hừ" nặng nề từ mũi, không để ý đến tôi nữa.
Tôi quay đầu nhìn bé con đang cười tít mắt.
Bé con được năm tháng rồi, đang trong khoảng thời gian bắt đầu thích chơi đùa.
May mà có thím Nguyệt mang dép cho tôi, hiểu được ngượng ngùng này của tôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!