03.
"Tiểu Nghi, chuyện của An An chị rất xin lỗi, chị không ngờ Đào Đào lại lợi dụng chuyện quyên góp thư viện ở trường để kéo bè kết phái."
Tôi gọi một tiếng chị đầy châm chọc, cô ta không phải không nghe ra, nhưng lại làm bộ như không hiểu, ra vẻ thân thiết kéo gần khoảng cách với tôi.
Xem ra nhà họ Giang thật sự đã sa sút rồi, chẳng trách mặt dày đến mức để An An gọi cô ta là dì cả.
"Tôi họ Cố, phiền gọi tôi là bà Cố. Ngoài ra, không cần xin lỗi. Mười triệu đối với các người có thể là cơ hội để phô trương, nhưng với tôi và An An thì chẳng đáng bận tâm."
Tôi đáp thản nhiên.
"Tiểu Nghi, em nhất định phải dùng giọng điệu cao ngạo thế này nói chuyện với chị sao? Dù sao chị cũng là chị gái của em."
Cô ta tỏ ra ấm ức, giọng nói nghẹn ngào:
"Dù em tin hay không thì chị với Cố Chi Từ vẫn trong sạch."
Tôi bật cười lạnh.
"Chị biết em để bụng chuyện sáu năm trước từng xem mắt với Tư Chấn Đình, nhưng đó là do gia đình sắp đặt. Cuối cùng chị đâu có lấy anh ta đúng không?" cô ta chuyển chủ đề.
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage Họa Âm Ký để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Tôi lạnh giọng:
"Vậy nên sáu năm sau, chị lại muốn cướp người đàn ông của tôi một lần nữa? Cảm ơn chị đã khẳng định ánh mắt chọn người của tôi."
"Tiểu Nghi, đừng như vậy mà. Chị biết thân phận con riêng khiến em mất cơ hội với Tư Chấn Đình, nhưng giờ chị đã thuyết phục ba mẹ rồi, chỉ cần em đồng ý, lúc nào cũng có thể nhận tổ quy tông."
"Nhận tổ quy tông? Nhà họ Giang các người tưởng tôi khát khao đến mức phải tranh giành sao? Giang tiểu thư quả thật thừa hưởng tốt tính cách từ cha mẹ, vừa giả tạo vừa thích làm kẻ thứ ba, thật khiến người ta buồn nôn!"
Tôi bắt đầu giận dữ.
Không ai ở Hải Thành biết, trước khi mẹ tôi kết hôn với Triệu Chí Thành, đã bị Giang Yên chen chân.
Vì muốn tiết kiệm mười năm phấn đấu, ông ta hủy hôn, làm con rể nhà họ Giang. Sau khi đứng vững ở Giang gia, lại dụ dỗ mẹ tôi sinh ra tôi. Mẹ tôi vì yêu mù quáng, cả đời không kết hôn, cam chịu làm người tình trong bóng tối.
Nhưng đêm về lại chẳng cam tâm, cảm thấy cả thế giới đều nợ bà, sống cả đời điên dại oán trách.
Đó là xuất thân nhơ nhuốc mà tôi chưa bao giờ muốn nhắc đến. Nhưng Giang Từ Ân lại định lợi dụng chuyện đó để làm tôi khó chịu!
Giang Từ Ân bên kia điện thoại bắt đầu thút thít.
Tôi đã thấy phiền muốn cúp máy thì đột nhiên một giọng nói quen thuộc vang lên:
"Lục Nghi, em quá đáng rồi."
Cố Chi Từ?! – Tôi sửng sốt, môi khẽ hé mở vì kinh ngạc.
Hơn 12 giờ đêm, anh ta lại ở cạnh Giang Từ Ân? Vậy còn An An?!
"Tôi không có ý can thiệp chuyện nhà của em, nhưng em không nên hiểu lầm Từ Ân và cha em như vậy. Em cũng là mẹ rồi, sao có thể ghét bỏ lòng tốt của cha mẹ mình như thế?"
Cố Chi Từ tỏ vẻ không vui:
"Chính vì cái tâm thái này mà em cứ luôn miệng đòi ly hôn. Tôi nghĩ em cần học lại bài học về trách nhiệm gia đình."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!