11.
Tôi tưởng mình đã nói rất rõ ràng.
Nhưng tôi không ngờ, với chuyện tái hôn, Cố Chi Từ lại có một kiểu cố chấp như trúng bùa mê.
Ngoài An An ra, anh còn giở thêm đủ trò mới.
Trong các hợp tác thương mại, chỉ cần anh muốn, chúng tôi luôn tình cờ chạm mặt.
Ngay cả Đào Tử và mẹ tôi, anh cũng không bỏ qua, biến họ thành trợ thủ công phá tôi.
Chưa đến một tháng sau, Đào Tử đã trở thành người đầu tiên đứng về phía anh:
"Chị đừng từ chối vội, em không phải muốn chị quay lại chịu khổ đâu."
Sợ tôi bỏ đi, cô ấy kéo tay tôi giữ lại.
Rồi đưa ra một xấp tài liệu — Là kết quả điều tra về cô tiểu tam năm xưa.
Vì Đào Tử tha thiết cầu xin, tôi miễn cưỡng lật vài trang.
Cô ấy trông mong hỏi:
"Chị… không có gì để nói sao?"
Tôi nhẹ gõ ngón tay lên bìa tài liệu, bình thản lắc đầu.
Cô ấy kinh ngạc:
"Cố Chi Từ đã bị gài bẫy! Đêm đó không phải say rượu mà là bị chuốc thuốc. Anh ta và cô ả đó… không hề xảy ra chuyện gì cả!"
"Chị không tin sao? Đây là kết quả xét nghiệm khi đó!"
Tôi vẫn lắc đầu:
"Không phải không tin. Chỉ là… chuyện đó đã là quá khứ rồi. Đào Tử, chị đang sống rất thoải mái với cuộc sống hiện tại."
Cô ấy im lặng rất lâu mới buột miệng:
"… Nhưng như vậy… trông Cố Chi Từ… thật đáng thương."
Tôi nhắc cô ấy:
"Xót đàn ông… thì có ngày khổ cả đời."
Có lẽ Cố Chi Từ đã biết rõ ý tôi qua Đào Tử, nên một thời gian sau không còn động tĩnh gì.
Cho đến một ngày, mẹ tôi bất ngờ xông vào văn phòng tôi, giơ điện thoại phấn khích hét to:
"Tiểu Nghi! Con biết chưa? Nhà họ Giang sụp đổ rồi! Ha ha ha!"
Tôi cau mày đứng dậy:
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage Họa Âm Ký để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Chuyện gì xảy ra?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!