06.
"Tôi còn phải cảm ơn sự phối hợp của chị đấy, Giang Từ Ân." Tôi chậm rãi lên tiếng, lùi từng bước, kéo giãn khoảng cách giữa hai người.
"Cô muốn ly hôn? Chỉ vì một cuộc điện thoại thôi sao? Tôi đã nói rồi, tôi và Cố Chi Từ hoàn toàn trong sạch!"
Niềm vui mới vừa le lói trong mắt cô ta, đã bị tôi không chút nể nang đẩy xuống vực thẳm.
Cô ta hiểu rất rõ hậu quả khi bị Cố Chi Từ ghi hận sẽ là thế nào.
Mặt Giang Từ Ân tái nhợt như tro tàn, run rẩy hỏi tôi:
"Lục Nghi, sao cô phải làm như vậy để hại tôi? Còn sẵn sàng đánh cược cả hôn nhân của mình… có đáng không?"
Tôi đáp, giọng lạnh như băng:
"Giang Từ Ân, cuộc đời tôi đã từng bị nhà họ Giang các người thao túng một lần, đó là lúc tôi được sinh ra tôi không thể chọn."
"Nhưng nếu cô muốn học theo mẹ cô, một lần nữa tính toán, giăng bẫy gia đình tôi, thì tôi sẽ không để điều đó xảy ra."
Giang Từ Ân sợ hãi lùi lại, như thể lần đầu tiên nhận ra con người thật của tôi:
"Cố Chi Từ biết cô lạnh lùng và thâm sâu như vậy không?"
Tôi liếc đồng hồ, nhếch môi:
"Anh ấy sẽ sớm biết. Nhưng tiếc là, cô thì không còn cơ hội nữa."
Vừa nãy, Đào Tử đã nhắn tin cho tôi, cô ấy đã nhận được bản thỏa thuận ly hôn từ Cố Chi Từ. Chỉ là hiện tại phải giữ bí mật.
Dù cô ấy cố nén, nhưng niềm vui trong lời nhắn suýt nữa thì tràn ra khỏi màn hình.
Tôi đứng dậy, ưu nhã phủi váy, liếc nhìn Giang Từ Ân đang sụp đổ như bùn lầy dưới đất:
"Thu xếp chuyển đi sớm đi. Căn nhà này là tôi đích thân chỉ định lấy bằng được."
Phía sau lưng tôi, Giang Từ Ân gào lên đầy tức tối:
"Lục Nghi, cô đắc ý cái gì chứ? Tôi không có được Cố Chi Từ, cô cũng ly hôn rồi! Cuối cùng người thua vẫn là cô! Còn tôi… từ lâu đã chẳng còn gì để mất!"
Tôi chẳng buồn quay lại đáp lời.
Thắng hay thua, chưa bao giờ là chuyện ai la hét to hơn.
Trên đường về, mẹ tôi ngồi trên xe lải nhải suốt, trách tôi mềm lòng, chưa ra tay đủ độc.
Tôi chỉ cười khẽ, chẳng nói một lời.
Đuổi người ra khỏi nhà thì đã sao? Làm tan nát lòng họ ngay từ gốc mới là đòn đau thật sự.
07.
Tôi không ngờ rằng, trong bản thỏa thuận ly hôn, ngoài việc Cố Chi Từ giành quyền nuôi An An, anh ta lại giao toàn bộ thu nhập gia đình trong những năm qua – bao gồm cả các khoản đầu tư ban đầu – hết cho tôi.
Vì vậy, vụ ly hôn của chúng tôi còn chấn động hơn tôi tưởng.
Đào Tử khoa trương cảm thán:
"Trời ơi, chỉ riêng khối tài sản 60 tỷ này đã đủ khiến người ta choáng váng. Nghĩ lại năm xưa chị bị phản bội, bao nhiêu người chê cười, xem thường chị."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!