Chương 31: (Vô Đề)

Tiếng ồn của những người bên trong quả thực quá phiền, nếu thêm đương sự khác xuất hiện nữa, không chừng còn hỗn loạn thêm.

"Thời khắc quan trọng đừng sợ hãi chứ thiếu gia Hạ, lấy khí thế lúc bình thường cậu chơi trò chơi ra đi!"

"Hoặc lấy khí thế lúc nãy cậu ném bóng ba điểm cũng được."

"Thấy phiền không vậy?"

Giọng điệu Hạ Minh Sầm không kiên nhẫn, hung dữ ném quả bóng rổ trong tay vào mấy người đang chọc ghẹo, mặt cứng nhắc đầu không quay lại mà rời đi.

Anh không đi vào phòng học, thế nên Dụ Ấu Tri ở trong phòng học cũng không hề biết anh đã nghe thấy những chuyện đó.

Ngược lại Tịch Gia bị cô làm cho tức gần chết, nhưng ngại trong phòng học này nhiều người nên không thể thật sự phát tác ra.

Đại tiểu thư tính tình xưa nay nóng nảy sao có thể dễ dàng bị quật ngã như vậy, cô ta đi tới gần Dụ Ấu Tri, bởi vì dáng người của mình cao hơn dáng người nhỏ nhắn của Dụ Ấu Tri một chút, thế nên rất tự nhiên dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống để nhìn cô.

"Có phải cậu cho rằng lúc trước ngày nào cậu ấy cũng bổ túc cho cậu là có gì đó với cậu không?"

Tịch Gia cười lạnh, ánh mắt ngạo mạn: "Cậu ấy từng nói với tôi, bổ túc cho cậu chỉ có một nguyên nhân, là phòng trường hợp cậu không lên được đại học, tiếp tục ỷ lại nhà cậu ấy không đi."

Nguyên nhân này Dụ Ấu Tri biết, nhưng từ miệng người khác nói ra, cô vẫn hơi nhíu mày.

Tịch Gia thấy cô có phản ứng với lời nói của cô ta, giọng nói lại cao lên mấy phần: "Cậu chỉ là một người tạm thời sống nhờ nhà cậu ấy, là người sớm muộn cũng phải đi, thế nên xin cậu đừng tự mình đa tình, cậu với Minh Sầm căn bản không phải cùng một loại người."

"…"

Cô và Hạ Minh Sầm không phải cùng một loại người, vậy ai với anh mới cùng một loại người?

Tịch Gia sao? Hay là những người khác trong phòng học?

Trong lòng Dụ Ấu Tri tức cười, đúng, Tịch Gia và những người này mới cùng một loại người với Hạ Minh Sầm, bọn họ từ tận đáy lòng chưa từng chấp nhận cô.

Giọng điệu của Tịch Gia cùng với anh mắt của cô ta, giống y hệt Hạ Minh Sầm đối với cô lúc đầu.

Không hổ là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên.

Cảnh cáo Dụ Ấu Tri xong, Tịch Gia lại quay đầu nói với những người khác: "Này, tiệc sinh nhật nếu ai dám mời Dụ Ấu Tri, thì người đó không xong với tôi đâu."

Không ai nói giúp Dụ Ấu Tri, giữa Tịch Gia và Dụ Ấu Tri, lựa chọn trong lòng bọn họ rất rõ ràng.

Dụ Ấu Tri không muốn cãi nhau với Tịch Gia, không nói lời nào, cầm đồ của mình rời khỏi phòng học.

Tịch Gia thấy cô đi rồi, khóe miệng cuối cùng cũng lộ ra nụ cười đắc ý, sau đó tiếp tục bàn bạc với mọi người tiệc sinh nhật sẽ tổ chức thế nào.

Tịch Gia nói quả thực không sai, bọn họ đích thực không phải cùng một loại người.

Dụ Ấu Tri rất rõ lấy lòng đơn thuần không có tác dụng với Hạ Minh Sầm, từ trước đến giờ anh luôn xem thường lời nịnh bợ hoặc bày tỏ của những người xung quanh, nên cô mới lựa chọn dùng cách thức giữa người khác giới để tiếp cận anh.

Vốn dĩ cô cũng không nghĩ sẽ thật sự xảy ra chuyện gì đó với Hạ Minh Sầm, thái độ của Hạ Minh Sầm đối với cô quyết định thái độ của người xung quanh đối với cô, cô chỉ muốn thay đổi hiện trạng này mà thôi.

Dù những người khác duy trì quan hệ khách khí ngoài mặt với cô cũng không sao, ít nhất không trắng trợn xa lánh cô là được.

Đợi sau này ra nước ngoài học đại học, ông của Hạ Minh Sầm sẽ mua cho anh căn nhà ở gần trường đại học của anh, tiểu thiếu gia có tiền không phải lo nghĩ gì, mà cô không giống vậy, một người du học nước ngoài, lại không quen biết ai, vậy mới thật sự là tứ phía mù mịt.

Cô không thể không tính toán cho bản thân trước, thế nên mới nghĩ nếu có thể gần Hạ Minh Sầm một chút, nếu Hạ Minh Sầm không ghét cô nữa, bằng lòng xem cô như bạn bè bình đẳng để đối đãi, vậy cô đã xem như tìm được người chiếu cố ở bên đó rồi.

Vốn là tính toán như vậy, tình hình cũng dần tốt lên, nhưng cô lại không để ý đến Tịch Gia, thái độ của Hạ Minh Sầm càng hòa hoãn, thái độ của Tịch Gia đối với cô càng ác liệt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!