Chương 17: (Vô Đề)

Dường như Hạ Minh Sầm mãi mãi sẽ không học được làm thế nào để nói lời dễ nghe.

Lúc tuổi còn nhỏ có thể giải thích là bởi vì gia cảnh ưu tú, tính khí con cưng của trời, nhưng bây giờ lại vẫn như vậy, hoàn toàn là một tên đàn ông xấu xa giẻ cùi tốt mã(*).

(*) "Từ điển tục ngữ Việt" (Nguyễn Đức Dương) giải thích: "Giẻ cùi tốt mã. Giẻ cùi (vốn chỉ được mỗi một ưu điểm là) tốt mã mà thôi. Hay dùng để nhắc mọi người là hãy chú trọng nhiều hơn tới thực chất, chứ đừng hoa mắt lên trước vẻ lòe loẹt bề ngoài".

Cũng trách bản thân vừa nãy nói không nghĩ, khiến anh nắm được thóp.

Không nói việc tư, chỉ nói việc công.

Dụ Ấu Tri tự cảnh cáo bản thân trong lòng như vậy, cô cúi đầu, tầm mắt rơi trên chiếc cà vạt màu tím của anh, sau đó giọng điệu bình tĩnh đáp: "Tôi quay về thẩm vấn Chu Vân Lương tiếp."

Nói xong bèn muốn đi, Hạ Minh Sầm không ngăn nữa, nhàn nhạt nhắc nhở một câu: "Lúc thẩm vấn người khác đừng đem theo cảm xúc cá nhân, nếu không sẽ bị đối phương dắt mũi."

Bình tĩnh khách quan là việc bên thẩm vấn nhất định phải làm được trong quá trình thẩm vấn.

Trước nay Dụ Ấu Tri rất bình tĩnh, nếu không phải là Chu Vân Lương trong lúc vô tình nhắc tới cha cô.

Sự việc cứ trùng hợp như vậy, sau khi chủ thầu ôm tiền chạy trốn, đột nhiên dự án xây cầu bắc qua sông rơi xuống đầu Chu Vân Lương, thế nên đối với chuyện năm đó Chu Vân Lương mới hiểu biết như vậy.

Năm đó cha cô nhảy cầu bỏ mình, những người biết chuyện thái độ gì cũng có, có than thở có đồng tình, cũng có giễu cợt và cười nhạt, có người nói ông lấy cái chết chứng minh sự trong sạch, cũng có người nói ông sợ tội mà tự sát, nhưng phần lớn mọi người đều không có cảm giác gì, chỉ cảm thấy: ồ, có kiểm sát viên chết rồi.

Thế nên mới nói cái chết đối với người ta rẻ mạt biết bao, cha cô không trừng phạt những tên tội phạm tham ô nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, không trừng phạt những kẻ dùng ngòi bút làm vũ khí đối với ông, ông chỉ trừng phạt người thân và bạn bè yêu thương ông nhất, gần gũi để ý ông.

Nếu cha cô có thể biết trước, cái chết của ông sẽ khiến người vợ không lâu sau đó theo ông rời xa nhân thế, sẽ để lại vết thương tâm lý cả đời không thể chữa lành được cho đứa con gái duy nhất, không biết ông có hối hận lúc đó bỗng nhiên nhảy từ trên cầu xuống, kết thúc sinh mệnh như vậy không?

Dụ Ấu Tri nhắm mắt, nhẹ giọng nói: "Tôi sẽ cố gắng hết sức."

Tiếp sau đó trong quá trình thẩm vấn, Dụ Ấu Tri khôi phục lại sự bình tĩnh lúc ban đầu, không để ý tới ngôn từ oán giận của Chu Vân Lương nữa, cho dù ông ta có giả ngu phủ nhận những chuyện bản thân đã làm thế nào, cô cũng không đem bất cứ cảm xúc cá nhân đáp lại lời nào nữa.

Chu Vân Lương ngoài miệng vẫn khăng khăng bản thân không phạm bất cứ tội nào như cũ, là cảnh sát và kiểm sát viên các người xử oan người tốt.

"Sao kê ngân hàng(*) của ông rất bình thường, vậy Mã Tịnh Tịnh thì sao?" Dụ Ấu Tri đẩy đống tài liệu đã sao chép tới trước mặt ông ta: "Mấy năm nay ông nhận không ít công trình, mỗi lần trước khi cục giám sát chất lượng đi nghiệm thu, tài khoản ngân hàng của thanh tra chất lượng(*) đều sẽ nhận được một khoản tiền."

(*)sao kê ngân hàng: Đề cập đến hồ sơ giao dịch gửi và rút tiền của các tài khoản hiện tại của ngân hàng (bao gồm cả sổ tiết kiệm hiện tại và thẻ ngân hàng). Theo tính chất của tài khoản, nó được chia thành dòng cá nhân và dòng doanh nghiệp. Sao kê ngân hàng là một loại giấy tờ chứng minh thu nhập cá nhân hoặc công ty, và là giấy tờ cần thiết để xin vay vốn ngân hàng.

(*)Mục tiêu công việc của thanh tra chất lượng là chịu trách nhiệm kiểm tra chất lượng của tất cả các nguyên vật liệu, sản phẩm và thiết bị của công ty. Thanh tra viên chất lượng cần được đào tạo và cấp chứng chỉ trước khi đảm nhận vị trí của mình, họ cần vượt qua kỳ thi kiểm tra năng lực thanh tra viên chất lượng và mang theo chứng chỉ năng lực thanh tra viên chất lượng để làm việc.

Chu Vân Lương vừa nhìn những tài liệu này, sắc mặt khẽ đổi, lại nhanh chóng nói: "Đây là tài khoản của Mã Tịnh Tịnh, cô ta chuyển tiền cho ai liên quan gì tới tôi? Dù gì thì tiền ở trong tài khoản của cô ta, cũng là cô ta gửi cho người khác, vậy các người nên đi tố cáo cô ta tội th@m nhũng chứ? Đừng tùy tiện vu khống người tốt."

Có đàn ông tìm tình nhân là để theo đuổi sự k1ch thích, đơn thuần là không có tự trọng, có đàn ông giống như Chu Vân Lương, là để tính kế tình nhân, tình nhân đối với ông ta mà nói không chỉ làm công cụ ấm giường, mà còn là vũ khí gánh tội thay, những cô gái trẻ hám vinh như Mã Tịnh Tịnh, cho rằng bản thân nắm giữ được đàn ông, khiến bọn họ cam tâm bỏ tiền cho một nụ cười, thực ra sau lưng sớm đã bị người ta bán đi lúc nào không biết.

Dụ Ấu Tri bị bộ dáng vô liêm sỉ của Chu Vân Lương chọc tức.

"Đừng nghĩ chỉ cần không thừa nhận là chúng tôi không có cách. Hành vi hiện tại của ông chỉ có thể quyết định ông lên tòa án sớm hơn một phút hay muộn hơn một phút thôi."

Ánh mắt của Chu Vân Lương thoáng lóe lên, nhưng chớp mắt đã lướt qua.

Cuối cùng vẫn là lão Thẩm và anh Đinh trở lại tiếp tục chào hỏi với lão hồ li này, lão Thẩm để Dụ Ấu Tri đổi người hỏi, ví dụ như bên bà Chu, xem xem có thể moi được chút thông tin gì hữu ích từ trong miệng bà ta không.

Dụ Ấu Tri đi tới phòng thẩm vấn khác, khi bước vào vừa đúng lúc gặp một cảnh sát đội hình sự từ trong bước ra.

Lúc nãy mở họp mọi người đã giới thiệu đơn giản, hình như người này họ Tống.

"Kiểm sát Dụ tới rồi?" Cảnh sát Tống chào hỏi với cô: "Phó đội trưởng của chúng tôi đang ở bên trong đó, hai người cùng thẩm vấn sao?"

Nháy mắt Dụ Ấu Tri làm trái lại lời dặn của thầy, đổi chủ ý nói: "Không cần, tôi đi tới chỗ Mã Tịnh Tịnh."

Cô xoay người rời đi, cảnh sát Tống không hiểu chuyện gì cứ trừng mắt nhìn bóng dáng nhỏ nhắn dùng tốc độ cực nhanh biến mất khỏi hành lang kia.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!