Dụ Ấu Tri quay trở lại một mình.
Khi cô về, những người khác ở trên bàn vẫn đang chơi trò chơi, suy cho cùng thì kiểu quan hệ và tình cảnh không rõ ràng giữa nam và nữ này thực sự quá phổ biến.
Mỗi ngày, không biết quán bar phải tiếp đón bao nhiêu người: người thất tình tới tìm người mới, người cãi nhau với người yêu tới uống rượu giải sầu, thậm chí còn có người chia tay đập bình rượu ngay tại đây. Có quá nhiều người, quá nhiều chuyện trong cảnh đêm đô thị muôn hình vạn trạng, có người vừa đụng phải hai chữ "tình cảm" đã biến thành kẻ điên không có lý trí, cảnh của cô và Hạ Minh Sầm trong mắt người khác thậm chí còn không được tính là một trận cãi nhau vặt vãnh.
Nhìn thấy cô quay về, họ cũng chỉ tò mò hỏi: "Người đẹp, sao có mình em quay về thế? Ầy, mọi người chơi trò chơi thôi mà, đều là người trưởng thành rồi, bạn em cũng không đến nỗi nổi giận với em chứ, một cô gái như em còn không để ý, anh ta là đàn ông đàn ang mà để ý như vậy làm gì?"
Dụ Ấu Tri không giải thích, miễn cưỡng cười.
Thấy dáng vẻ khổ mà không biết kêu ai này của cô, anh trai nọ – người bày ra cả kế hoạch này cũng ngại ngùng, đứng dậy bảo những người khác chơi trước, rồi kéo Dụ Ấu Tri qua một bên nói chuyện riêng.
"Xin lỗi nhé người đẹp." Anh trai kia tuy nói xin lỗi nhưng thực ra cũng khá lấy làm khó hiểu, "Anh ta nhìn có vẻ giỏi chơi bời mà, sao phản ứng dữ dội thế nhỉ."
Nội tâm Dụ Ấu Tri có một vạn câu muốn nôn ra, song ở mặt ngoài cô vẫn tiếp tục giả vờ mình là một người rất tâm lý.
"Không sao, là em tự tưởng bở, có lẽ anh ấy hoàn toàn không có cảm giác đối với em nên mới từ chối."
"Đàn ông khác phụ nữ, không có cảm giác không có nghĩa là phải từ chối đâu." Anh trai nọ hỏi, "Có phải em làm gì khiến anh ta phật lòng không?"
Dụ Ấu Tri: "Có lẽ vậy."
Anh trai kia thở dài: "Anh vốn thật lòng muốn giúp em mà."
"Ý anh là giúp kiểu này ấy ạ?" Dụ Ấu Tri cũng thở dài, "Vừa nãy nghe anh nói, em còn tưởng anh có thứ gì ghê gớm lắm chứ."
"À? Có thì có." Anh trai kia ho hai tiếng, quan sát cô từ trên xuống dưới, "Nhưng anh thấy thôi em đừng dùng thì hơn, vừa nãy chơi trò chơi em còn do dự, anh đoán chừng em không có gan đâu."
Vậy sao được, đã diễn tới đây rồi, cũng đã đắc tội Hạ Minh Sầm rồi, hôm nay dù có ngủ ở quán bar thì cô cũng phải điều tra ra gì đó.
"Đó là vì em quá thích anh ấy, sợ anh ấy ghét em."
Dụ Ấu Tri hơi dừng lại, có thứ cảm giác tội lỗi khi đang nói dối, cũng có một cảm giác bất an khó hiểu.
Cô cụp mắt, tiếp tục nói nốt: "Giờ thì hay rồi, nhờ phúc của anh, anh ấy hoàn toàn ghét em rồi, sau này lúc ở trường có lẽ cũng không nói chuyện với em nữa."
Nói xong cô còn khịt mũi, dáng vẻ chán nản vì không có thuốc hối hận để mà uống.
Thấy cô như vậy, anh trai nọ hơi bối rối.
"Chao ôi, người đẹp ơi em đừng buồn, thôi vậy thôi vậy, là anh có lòng tốt nhưng làm hỏng việc."
Sau đó, anh ta ngoắc tay với Dụ Ấu Tri, tỏ ý bảo cô tới gần hơn để nói chuyện.
Dụ Ấu Tri ghé tai qua, theo lời thì thầm của anh trai kia, môi cô dần mím chặt.
"Thuốc này có hợp pháp không?" Dụ Ấu Tri khẽ hỏi, "Em mua thuốc này sẽ không phạm pháp rồi bị bắt chứ?"
Anh trai nọ thề son sắt nói: "Không đâu, không có hại cho cơ thể, chỉ là thuốc bình thường thôi, em biết dầu thần Ấn Độ chứ? Có thể bổ dương, thuốc này chính là hàng nhập khẩu nước ngoài đó, người thường không dễ mua đâu, bọn anh phải nhờ vào quan hệ mới lấy được đấy, thuốc chắc chắn là thuốc tốt, nhưng mà là hàng buôn lậu nên mới bán bí mật thế này."
Nói xong, anh ta còn bổ sung thêm một câu: "Em yên tâm, cho dù có bị bắt thì cũng không bắt được người mua, luật pháp không dễ trừng trị nhiều người cùng phạm pháp mà."
Dụ Ấu Tri: "…"
Có những người thật sự không biết phải mô tả như thế nào, nói anh ta hiểu luật thì anh ta lại phạm pháp một cách trắng trợn, nói anh ta không hiểu luật thì anh ta có hàng tá lý lẽ quanh co, nếu là người không có khả năng phân biệt thì có khi còn bị anh ta lừa lên thuyền cũng không biết chừng.
Dụ Ấu Tri giả bộ bị anh ta thuyết phục, lại hỏi: "Thế mất bao nhiêu tiền vậy anh?"
"Ai lại mang theo đồ chơi đó bên người chứ em, đợi cảnh sát tới lục soát người à? Cũng có phải thằng đần đâu." Anh trai kia rất cẩn thận, "Nếu em thật sự nghĩ kỹ thì kết bạn WeChat với anh, ta nói chuyện trên đó nhé."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!