Chương 1: (Vô Đề)

Trans: Chuối

Đường xá trong thành phố lúc gần 0 giờ đêm vẫn bật đèn sáng trưng, nơi này là một trong những con phố quán bar phồn hoa nhất thành phố Lư. Văn hóa quán bar nổi loạn trở nên hưng thịnh, được vô số thanh niên trẻ không ngủ đêm tôn sùng là cách tiêu khiển tốt nhất để giải tỏa cô đơn.

Trong đêm tối, con người rất dễ nảy sinh suy nghĩ không nên có, bởi vậy, đồn cảnh sát khu vực này luôn túc trực 24/24, chưa bao giờ ngừng tiếp nhận những tình huống mới dù là to hay nhỏ.

Nhưng đây là cuộc sống của cảnh sát, không liên quan gì tới Dụ Ấu Tri.

Cô nhận lệnh của lão Thẩm, đi cùng anh Đinh đồng nghiệp đến quán bar tìm một cô gái tên Mã Tịnh Tịnh, người có liên quan tới một kẻ tình nghi trong vụ án th@m nhũng mà phòng ban của bọn cô đang điều tra dạo gần đây.

Vụ án vẫn đang trong giai đoạn tìm bằng chứng, không thể điều tra quá rình rang. Trước khi tới đây, Dụ Ấu Tri và anh Đinh đã thay đồng phục, mặc quần áo bình thường để đi vào quán bar.

Kết quả là anh Đinh hơn ba mươi tuổi thuận lợi đi vào, còn Dụ Ấu Tri thì bị bảo vệ cản lại, nói muốn kiểm tra thẻ căn cước để xác nhận tuổi.

Anh Đinh nhịn cười, nhìn gương mặt ngây thơ không rành thế sự của cô, răn dạy cô bằng giọng điệu bề trên: "Anh đã nói với em rồi, bảo em trang điểm đậm hơn vào, bây giờ có rất nhiều bé gái mới mười mấy tuổi mà đã biết trang điểm rồi. Tiểu Dụ, chắc chắn em bị bảo vệ tưởng nhầm là học sinh đó."

Dạo này vừa mới thi đại học xong, học sinh lớp mười hai vừa được giải phóng khỏi "nhà tù thi đại học" nên không ít em túm năm tụm ba tới quán bar tụ tập mừng tốt nghiệp. Thế nên trong khoảng thời gian này, các quán bar được quản lý khá nghiêm ngặt, chỉ sợ cho trẻ vị thành niên vào quán rồi xảy ra chuyện.

Đi vào quán bar, quả nhiên bên trong có không ít gương mặt trẻ trung đang cười đùa ầm ĩ.

"Nghe nói dạo gần đây có người tranh thủ khoảng thời gian có nhiều học sinh này để trà trộn vào trong thực hiện những giao dịch mờ ám. Độ này đang lùng bắt khắp nơi đó." Anh Đinh nhắc nhở: "Nhưng cho dù có cảnh sát đang điều tra ở đây thật thì họ cũng sẽ không mặc đồng phục nghênh ngang đi lại, em cũng chẳng nhận ra được. Thế nên em phải theo sát anh đấy, tuyệt đối đừng đi lạc khỏi anh.

Nếu như em gặp nguy hiểm, anh chẳng thể ăn nói với thầy của em đâu."

Dụ Ấu Tri "ồ" một tiếng, theo sát anh Đinh.

Mã Tịnh Tịnh mà hai người muốn tìm đang làm đêm ở đây, cô ta chủ yếu phụ trách chào hàng bán rượu. Anh Đinh bảo với nhân viên rằng muốn tìm đích danh Mã Tịnh Tịnh để mua rượu, sau đó dẫn Dụ Ấu Tri tìm bừa một cái ghế sofa gần đó rồi ngồi xuống đợi người tới đây. Vừa ngồi xuống, anh ấy đã thở dài với vẻ hâm mộ.

"Tuổi trẻ tốt thật."

"Tóc tai nhuộm cứ như bảng màu ấy, anh đây ba mươi rồi còn chưa nhuộm tóc bao giờ đâu."

Dụ Ấu Tri vừa mới bị anh Đinh châm chọc nên vẫn còn ôm hận trong lòng, bèn giả vờ khích lệ nói: "Muốn nhuộm thì nhuộm đi, đàn ông ba mươi như hoa nở, cùng lắm thì bị thông báo phê bình khắp Viện Kiểm sát thôi."

Anh Đinh: "…"

Đồng chí Tiểu Dụ này chỉ có vẻ ngoài trông đơn thuần thôi, chứ thật ra rất độc miệng.

Đằng kia, Mã Tịnh Tịnh nghe nói có người tìm mình mua rượu thì sợ bỏ lỡ chuyện kiếm tiền nên vội vàng chạy tới đây.

Một nam một nữ đang ngồi nói chuyện phiếm trên sofa.

Năm nay Mã Tịnh Tịnh mới mười chín tuổi nhưng trang điểm rất chững chạc, cô ta liếc mắt nhìn anh Đinh một cái, rồi dời tầm mắt sang người Dụ Ấu Tri, sau đó cười dịu dàng hỏi: "Cô bé, em bao nhiêu tuổi rồi? Rượu của chị không bán cho trẻ vị thành niên đâu, nếu xảy ra chuyện thì chị không gánh nổi cái trách nhiệm ấy."

Anh Đinh vui sướng cười trên nỗi đau khổ của Dụ Ấu Tri: "Tiểu Dụ, lại một người nữa ha."

Âu cũng là do đường nét khuôn mặt Dụ Ấu Tri rất dịu dàng, xương hàm dưới không góc cạnh, mặt nhỏ mắt hạnh, con ngươi màu nhạt, rất giống đeo kính áp tròng, nhưng thật ra lại là màu hổ phách bẩm sinh. Da cô rất trắng, dáng người gầy yếu, lại mặc áo trắng quần jeans giản dị, trông rất giống một cô gái ngoan.

Dụ Ấu Tri không nói lời thừa thãi, lấy thẻ công tác ra khỏi túi xách.

"Chào cô, Viện Kiểm sát thành phố đây, có vài việc muốn tìm cô hỏi thăm một chút."

Mã Tịnh Tịnh "ôi" một tiếng, ngây người hồi lâu, liếc mắt nhìn thoáng qua bức ảnh trên thẻ công tác. Người trong ảnh mặc vest đen thắt cà vạt đỏ, còn trưng ra khuôn mặt nghiêm túc, không nhìn kỹ thì rất khó tưởng tượng nổi người đó và chị gái nhỏ trông ngây thơ trong sáng trước mắt này là cùng một người.

Cô ta lắp ba lắp bắp: "… Viện Kiểm sát tìm em làm gì?"

Dụ Ấu Tri đi thẳng vào vấn đề: "Cô có quen Chu Vân Lương không?"

Nét mặt của Mã Tịnh Tịnh thay đổi ngay lập tức.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!