"Đó là tên nô tài chăm sóc ngựa cho muội, tên Phương Hàn, hắn làm việc rất chăm chỉ chưa bao giờ có hành vi cắt xén mã lương. Chỉ một lần hắn tắc trách làm lỡ thời gian đi săn thú của muội, vì vậy mà muội phạt hắn mười roi, nhưng sau đó lại thưởng cho hắn năm lượng bạc." Phương Thanh Vi lơ đãng nói.
"Vậy sao?" Phương Thanh Tuyết trầm tư một hồi, không ai biết vị kiêu nữ này đang suy nghĩ điều gì. Bỗng nhiên nàng mở miệng: "Lần này ta mang bọn ngươi đến Vũ Hóa Tiên Sơn, mặc dù nơi đó là tiên cảnh nhưng dù sao cũng không có người giúp việc, lần này đem theo một số nô bộc để dọn dẹp, Phương Hàn nếu làm được việc như vậy, vậy ta sẽ đem hắn theo, trước hết là chăm sóc ngựa cho tốt, sau đó sẽ nuôi dưỡng linh thú.
Chúng ta đi thôi."
Nàng ra lệnh một tiếng, mấy trăm nô bộc Phương gia cùng hơn mười xe ngựa chất đầy đồ bắt đầu khởi hành.
"Quả nhiên đúng như lời sư phụ Bạch Hải Thiện nói, mình đứng lẫn trong đám người, vậy mà Phương Thanh Tuyết chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn ra mình có điểm hơn người, chỉ có điều nếu như để nàng phát hiện ra mình dùng Cửu Khiếu Kim Đan, chỉ sợ lập tức sẽ xong đời, liệu mình có thể dấu diếm mãi được hay không đây?"
Phương Hàn mặc dù không nghe được mẩu đối thoại giữa tiểu thư Phương Thanh Tuyết và Phương Thanh Vi, thế nhưng trong lòng hắn cũng đoán ra Phương Thanh Tuyết đã chú ý tới mình.
Một bên hắn dắt con Thiên Lý Tuyết, một bên theo sát đội ngũ, trong lòng không ngừng suy nghĩ.
Qua một đêm.
Đội ngũ Phương gia đã đi tới một tòa thị trấn giáp với Long Uyên tỉnh, mấy trăm người đều xuống ngựa nghỉ ngơi lấy sức ngày mai tiếp tục khởi hành. Đêm khuya, Phương Hàn lại tiếp tục làm công việc quen thuộc của mình, rang đậu tương trộn với trứng gà... Rồi cho Thiên Lý Tuyết ăn uống no đủ, sau đó hắn mới lén lút đi ra ngoài, đến một cánh đồng bát ngát không người, hắn chỉnh lại tư thế sau đó chăm chú luyện quyền.
Lần này hắn luyện không phải là "Thất Tinh Quyền" Mà là võ công học trộm được: "Tùng Hạc Vạn Thọ Quyền".
"Hạc Trảo Ánh Sa"! "Băng Hạc Thủ Mai" "Tiên Hạc Đẩu Linh" "Hạc Vũ Trường Không" "Tùng Hạc Duyên Niên"!
Hắn lần lượt đem năm chiêu thức lần lượt một chiêu lại một chiêu tung ra, lúc thì lay động như hạc, lúc lại tĩnh lặng như tùng.
Tùng Hạc Vạn Thọ Quyền cùng Thất Tinh Quyền đều giống nhau về điểm uy mãnh, đều là một loại chiêu thức luyện thể cực kỳ cao minh, chỉ có điều Thất Tinh Quyền bá đạo uy mãnh hơn, điều đó có thể nhìn rõ qua hai chiêu "Cước Đạp Thất Tinh" và "Khôi Tinh Thích Đấu".
"Cước Đạp Thất Tinh" giống như hoàng đế, lúc mới ra đời đã là chân long thiên tử, chân đạp thất tinh.
Mà Tùng Hạc Vạn Thọ Quyền lại là một loại chiêu thức thanh tĩnh tự nhiên mô phỏng theo tùng hạc tiêu dao trường sinh ung dung tự tại.
Từ phong các chiêu thức học được, Phương Hàn cũng có thể nhận ra được, Vũ Hóa Môn, Quần Tinh Môn chính là hai đại môn phái. Các chiêu thức này được dược lực của Cửu Khiếu Kim Đan hỗ trợ khi phát ra lại càng uy mãnh. Tư duy của hắn cũng trở nên nhạy bén, khai phá tiềm năng trí tuệ, phản ứng nhanh nhẹn, tư duy linh hoạt, tốc độ học võ công càng nhanh, tất cả hợp lại càng tăng thêm sức mạnh vượt trội.
Một lần hắn đánh ra "Tùng Hạc Vạn Thọ Quyền" Trong lòng lại đột nhiên nhơ tơi chiêu "Thất Tinh Quyền", trong lúc mơ hồ, Phương Hàn nghĩ nếu trong ngoài dung hợp hai loại quyền pháp này sau đó phát ra vậy sẽ như thế nào, hắn lập tức vận dụng, giống như nước với lửa giao hòa, cơ bắp toàn thân liên tục bộc phát, máu huyết điên cuồng lưu thông qua trái tim, thôi động khiến Cửu Khiếu Kim Đan liên tục xoay tròn, dược lực cường đại điên cuồng vận chuyển tới mỗi bộ phận của cơ thể.
Ầm ầm!
Thất Tinh Quyền theo phong cách bá đạo, mà Tùng Hạc Vạn Thọ Quyền lại theo phong cách tiêu dao nhẹ nhành, bị Cửu Khiếu Kim Đan mạnh mẽ dung hợp cùng một chỗ.
Trong nháy mắt máu huyết toàn thân tuần hoàn đủ chín lần.
Nhịp đập của trái tim đã chậm lại gấp đôi so với lúc trước! Thế nhưng lại càng cường đại hơn. Giống như thiết chùy kiên cố mà mạnh mẽ.
"Cư nhiên đã bước chân vào Ngũ Trọng, cảnh giới thần lực!"
Phương Hàn biết thân thể của mình phát sinh biến hóa, chính là bản thân mình đã bước vào cảnh giới mới. Biểu hiện của thân thể khi tiến vào Ngũ Trọng thần lực cảnh giới chính là tốc độ nhịp tim chậm lại, sinh cơ kéo dài cường đại vô cùng.
"Ừm!"
Phương Hàn còn chưa kịp kiểm tra chỗ tốt của bản thân khi tiến vào thần lực cảnh giới, hắn đột nhiên cảm giác ngực mình khẽ động, mai Cửu Khiếu Kim Đan trong thân thể liền phát sinh biến hóa. Bỗng nhiên nó chui sâu vào phía trong ngay trung ương trái tim, sau đó lưu lại, càng trở nên bí ẩn.
Trước đây Cửu Khiếu Kim Đan chỉ ở men theo rìa ngực, thế nhưng hiện tại nhịp đập của trái tim đột nhiên chậm lại, nó bị áp lực của máu hút vào sâu trong trái tim.
Điều này cũng có chỗ tốt, khiến cho kẻ khác không dễ phát hiện ra.
"Hạc Trảo Ấn Sa!"
Một trảo bỗng nhiên tung ra hướng tới một cây đại thụ chộp tới, ngũ chỉ Phương Hàn như trảo hạc, dễ dàng đem lớp vỏ đại thụ lột ra từng mảng.
Một trảo này nếu như chộp lên thân thể, nhất định sẽ kéo ra một khối thịt lớn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!