"Bảo khí lợi hại như Thất sát hồ lô mà ngươi nói đưa là ta phải đưa sao, quả thực là không còn thiên lý mà. Bất quá tên này là cao thủ Thần thông bí cảnh, chân truyền đệ tử, ta cần phải quyết định thật nhanh! Nếu không hắn chỉ cần một chiêu cũng có thể thu thập được ta."
Phương Hàn nhận ra Kim Thạch Đài, biết hắn là chân truyền đệ tử chủ ngọn Bích Diễm Phong, xuất quỷ nhập thành hơn Tu La nhiều, bản thân hắn tuyệt đối không phải là đối thủ, cho dù có vận dụng phi kiếm cùng Huyết miên ma y cũng không phải là đối thủ của hắn.
Thần thông bí cảnh cùng Thân thể cảnh chênh lệch quá lớn, khác nhau một trời một vực.
Khi Kim Thạch Đài nói chuyện, Thất sát hồ lô trong tay Phương Hàn lay động tỏa sáng, lập tức một luồng khói đen dày đặc từ bên trong tuôn ra, chính là Thiên Lang thất sát yên.
Làn khói này bao quanh thân thể hắn tạo thành một pháp cầu, vững chắc, đồng thời cũng bao vây Phương Thanh Tuyết trong đó. Đây là Lang yên pháp cầu, dùng để phòng hộ.
Đối mặt với đối thủ như Kim Thạch Đài, hắn căn bản không có khả năng chiến thắng, chỉ có thể liều mạng sử dụng lực lượng của bảo khí để phòng hộ, chờ Phương Thanh Tuyết luyện hóa yêu khí xong, tỉnh táo lại.
Hổ khẩu của hắn bị Tu La đánh nát, máu từ bàn tay chảy dài, khi nắm lấy Thất sát hồ lô máu tươi đã nhiễm vào trong hồ lô, lập tức cùng hồ lô sinh ra một cảm ứng huyết nhục tương thông, không thể tách rời. Khi Phương Thanh Tuyết cướp được hồ lô, cũng đã thi triển thông thông để xóa bỏ huyết chi tinh thần trên nó, ai nhỏ nhỏ máu trước tiên thì sẽ thành chủ của nó.
"Tiểu bối! Lớn mật! Lại dám kháng lệnh!"
Kim Thạch Đài cũng không ngờ Phương Hàn lại dứt khoát như vậy, không nói lời nào đã sử dụng Thất sát hồ lô để phòng hộ, hắn không khỏi biến sắc, rất tức giận.
"Cũng tốt, hôm nay ta sẽ giết tên tiểu bối ngươi, ngươi cho rằng một kiện bảo khí lại có thể chống lại cao thủ Thần thông bí cảnh sao? Ngươi ngây thơ quá rồi!"
Trong lúc nói chuyện, hai tay Kim Thạch Đài đã vung lên, lập tức bảy đạo hỏa diễm màu bích lục xuất hiện, tựa như kiếm khí lăng không đánh tới! Hỏa diễm oanh phá không khí, tạo ra tiếng chấn động ầm ầm.
Trên sa mạc, mặt trời đang ở trên cao, vốn vàng óng một màu nhưng khi bích lục hỏa diễm của Kim Thạch Đài xuất hiện thì phương viên vài dặm xung quanh được chiếu rọi bởi một màu xanh mơn mởn, màu vàng của cồn cát biến thành màu xanh của núi rừng.
Phương Hàn biết rõ đây là Bích Lục Thất Tu Thần Mang! Là một trong tám đại thần thông của đệ tử Vũ Hóa Môn, ngang hàng với Tử điện lôi đao, một cái là hỏa, một cái là điện, cái nào cũng có điểm mạnh riêng.
Rầm rầm rầm bang bang.
Bích lục hỏa diễm liên tiếp đánh lên Lang yên pháp cầu, tạo ra thanh âm giống như dùng đại chùy gõ vào chuông, làm cho máu huyết của Phương Hàn nhộn nhạo, bát quá Bích diễm Thất tu thần mang lại không thể công phá được Lang yên pháp cầu. Chỉ làm cho làn khói bao quanh bên ngoài chấn động kịch liệt, tạo nên làn sóng chấn động lan tỏa trên bề mặt Lang Yên pháp cầu.
"Kim Thạch Đài! Phương sư tỷ cũng là đệ tử Vũ Hóa Môn như ngươi! Vì sao ngươi lại hạ độc thủ như vậy! Chẳng lẽ ngươi phản bội Tiên đạo, đạp nhập Ma đạo! Ngươi nếu dừng lại hành động đánh giết đồng môn này, ta xem như chuyện gì cũng chưa từng phát sinh, nếu không nghe lời ta, để chuyện này truyền ra ngoài, trên dưới Vũ Hóa Môn đều biết chuyện ngươi giết hại đồng môn, phạm môn quy Vũ Hóa Môn là chân truyền đệ tử không thể tàn sát lẫn nhau, chỉ có thể lên Thiên hình thai quyết phân thắng bại!
Ngươi phản bội nội quy, đồng nghĩa với việc phản giáo!"
Phương Hàn đem toàn lực gào lên những lời được viết trong Chư Thế Giới về môn quy của Vũ Hóa Môn, mấy cái này Phương Hàn cũng là ngẫu nhiên nhìn qua một lần, nhờ trí nhớ siêu phàm mà nhớ rất tinh tường, giờ sử dụng nó để chất vấn Kim Thạch Đài giống như cá gặp nước.
"Ha ha ha ha ha, ha ha ha ha." Kim Thạch Đài nghe Phương Hàn nói vậy cảm giác như nghe được chuyện buồn cười nhất thế giới, cười nói, "Ngươi là một ngoại môn đệ tử nhỏ bé, biết cái gì gọi là môn quy, đồ con kiến tầm thường! Ta cũng lười không thèm nói nhảm với ngươi, chờ ta thu thập xong Thiên Lang yên này sẽ đem ngươi bầm thây vạn đoạn!"
"Chân khí cầm nã đại pháp!"
Kim Thạch Đài gào lên một tiếng bén nhọn, bảy đạo Bích lục hỏa diễm bổng nhiên biến đổi thành một bàn tay lớn, hung hăng chộp xuống một cái làm cho Lang Yên rung động mãnh liệt.
Tư tư, tư tư tư tư. Bích diễm mãnh liệt thiêu đốt, đảo mắt đem Phương Hàn bao vây như cá nằm trong nêm, nhìn ra xung quanh, tất cả đều là một màu bích lục, hoàn toàn chìm trong ngọn lửa.
Phương Hàn cũng cảm giác được não mình nóng lên, thân thể chịu sức nặng ngàn cân, Lang yên tựa hồ sắp không chịu nổi nửa rồi. Mà Bích lục hỏa diễm lại giống như đang thiêu đốt trong đầu hắn, khiến cho đầu óc trở nên mơ hồ, cảm giác như não trực tiếp bị đốt đến khô rồi.
Thần trí bắt đầu mơ hồ.
Đây là lần đầu tiên hắn cùng cao thủ Thần thông bí cảnh đánh giết, không ngờ là đối phương lợi hại như vậy, bảo khí cũng không phải là đối thủ.
"Cẩn thận, đây là hắn đang luyện hóa huyết chi tinh thần của ngươi, ngươi phải bảo vệ thần trí thì mới giữ được Thất sất hồ lô, nếu như để thần trí mơ hồ thì cái hồ lô này cũng sẽ rơi vào trong tay hắn."
Tại thời điểm nguy cấp, trong đầu hắn lại vang lên âm thanh của Diêm!
"Diêm vừa nãy ngươi ở đâu vậy? Làm sao lại biến mất được?" Phương Hàn kinh hỉ nói.
"Ta vừa rồi chỉ dùng một thủ đoạn nho nhỏ để ẩn nấp thôi, ngươi nhìn lên người ngươi xem!" Diêm từ tốn giải thích, Phương Hàn liền nhìn trên da mình dần dần hiện lên một hình xăm bình thường, cùng da thịt của bản thân dính liền làm một.
Nguyên lai là Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ trước giờ vẫn coi như là nội y giờ lại trở thành hình xăm! Loại biến hóa này càng tăng thêm mối liên hệ huyết nhục tương liên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!