Chương 43: Yêu thần hiển linh

"Vậy là có ý gì, muốn cùng ta đơn đấu?" Phương Hàn quan sát Tu La Đại thống lĩnh ở xa, gương mặt hắn phi thường tuấn mỹ, trông như một mỹ nam tử, nhưng thân thể lại phủ đầy lân phiến màu xanh đen, lập lòe quang mang yêu dị, ma thân to lớn cùng với gương mặt tuấn mỹ, phi thường tương phản, quả thực là một sự kết hợp giữa ma quỷ cùng tiên nhân.

"Nếu như thuế biến thêm một lần nữa, biến thành người, không biết đầu Tu La Đại thống lĩnh sẽ trở nên tuấn mỹ đến mức nào đây?" Phương hàn thầm nghĩ trong lòng: "Ma biến thành người lại xinh đẹp hơn con người, thật là khôi hài."

"Tại hạ Phương hàn, Vũ Hóa Môn đệ tử, xin hỏi vị Tu La Đại thống lĩnh có phải là muốn cùng ta giao thủ?"

"Ngươi là ngoại môn đệ tử của Vũ Hóa Môn? Xem thân thể của ngươi cường hãn vô cùng, năm mã lực, thể lực sung mãn, huyết nhục cô đọng, căn cơ vững chắc, vượt qua những thần biến cao thủ bình thường, nhất định nổi bất trong nội môn đệ tử, thậm chí ngang ngửa cao thủ trên Sơn Hà bảng. Vậy mà chỉ là một ngoại môn đệ tử thôi sao?

Tu La Đại thống lĩnh kinh ngạc nói.

"Đầu Tu La này lực lượng cực kỳ cường đại,, mạnh gấp đôi Tà Nguyệt vương tử, mặc dù không có pháp lực, nhưng nếu hắn giết đến, chỉ sợ ta cũng không thể theo kịp tốc độ của hắn."

Phương Hàn cũng không trả lời, mà tập trung quan sát trạng thái cơ nhục của Tu La.

Hắn vừa nghe Diêm nói qua, lực lượng của Tu La rất cường đại, khoảng chừng mười ba mã lực, mà lực lượng của một thần biến cao thủ bình thường chỉ chừng năm mã lực.

Là Đầu Mục sa phỉ, Ta Nguyệt vương tử nhờ có kỳ ngộ ăn được một con thiên niên Huyết biên bức sáu cánh có được sức lực chừng bảy mã lực, nhưng vẫn không phải là đối thủ của đầu Tu La này.

Phương Hàn vừa mới thấy Tu La trốn khỏi lưới đao Tử Điện Âm Lôi của Phương Thanh Tuyết, tốc độ quả thực rất nhanh, mắt thường căn bản không thể theo kịp, hắn biết chắc rằng nếu Tu La đánh giết tới, chỉ sợ là hắn còn chưa kịp khu động phi kiếm thì đã bị giết chết rồi.

"Đáng tiếc, ta nếu như tu luyện tới thần biến cảnh giới, có lực lượng tám mã lực, cũng còn có thể chống đỡ vài chiêu. Hiện giờ đụng phải đầu Tu La này, hẳn phải chết không nghi ngờ."

"Cũng chưa chắc, ngươi có để ý thấy đầu Tu La này tựa hồ không muốn giết ngươi, lại không muốn để ngươi tiếp tục giết đại quân yêu ma, nếu không hắn sớm đã động thủ rồi, Tu La bản tính đều hung tàn, không nên lề mề như vậy chứ." Diêm lên tiếng, trong giọng nói cũng có chút khẩn chương, nếu nhưng Phương Hàn chết, hắn bị lộ ra, kết cục rất khó đoán được.

"Hắn muốn bắt sống ta, uy hiếp Phương Thanh Tuyết, điểm tâm tư ấy ta sao lại không nghỉ ra nhỉ?" Phương Hàn đột nhiên hiểu, "Hắn cho rằng ta có quan hệ với Phương Thanh Tuyết."

"Uhm, với tư chất của ngươi tự nhiên không thể là người bình thường, cũng khó trách hắn hiểu lầm ngươi, hắn đã không giết ngươi, chỉ muốn bắt sống, vậy chúng ta có rất nhiều cơ hội." Diêm âm hiểm nói.

"Cơ hội gì, chẳng lẽ chúng ta còn có thể giết được hắn? Lân phiến trên người Tu La chắc chắn hơn nhiều so với lân phiến trên người Dạ Xoa, phi kiếm còn chưa chắc chém đứt được."

"Ta tự có biện pháp."

"Mặc kệ ngươi là ngoại môn hay nội môn đệ tử, buông kiếm trong tay đi theo ta, không thì ta giết ngươi." Đầu Tu La này cũng không biết Diêm cùng Phương Hàn đang thương lượng chuyện gì, thấy Phương Hàn im lặng không nói không nhịn được lại nói tiếp, khuôn mặt vẫn lạnh lùng, giọng điệu vô cùng tự tin.

Với thực lực của hắn thì cũng có thể đối chọi với cao thủ Thần thông bí cảnh chứ đừng nói gì là một tên ngoại môn đệ tử.

"Nếu không thì sao?"

Khóe miệng Phương Hàn lộ ra vẻ tươi cười, dùng ngón tay chỉ vào Yêu Thần tế đàn, tử điện bao quanh, khói đen tràn ngập, cự đại yêu thần lung lay như muốn đổ, tựa hồ cũng bụ Phương Thanh Tuyết làm cho chấn động nói: "Chờ Thanh Tuyết sư tỷ hủy diệt xong Yêu Thần tế đàn, giết chết mấy tên đệ tử Ma Môn thì ngươi nhất định cũng phải chết."

"Phải không? Vậy để xem ai chết trước!"

Gương mặt của Tu La hiện ra một nụ cười quỷ bí, Phương Hàn lập tức cảm thấy lạnh sống lưng! Một ma trảo như từ trong hư không hiện ra, trực tiếp đánh vào trái tim của hắn.

"Thật nhanh!"

Rõ ràng là Tu La vừa rồi còn cách hơn trăm bước, thế mà móng vuốt của hắn đã chộp tới trước ngực mình, căn bản không kịp phản ứng, Phương Hàn lúc này đây mới biết được sự khủng bố của Tu La.

Hắn không nghĩ ngợi gì, toàn lực chém ra một kiếm, giơ ngang, ngăn đỡ trước ngực.

Đương!

Pháp kiếm liền phát ra tử điện, Phương Hàn cả người bị văng lên, bay ngược về sau hơn mười bước, ngã trên mặt đất, đầu óc quay cuồng, toàn thân nhức mỏi.

Hắn tuy chặn được một trảo của Tu La, nhưng lại bị lực lượng cường đại đánh bay.

Với thân thể chỉ có lực lượng năm mã lực của hắn, căn bản không có khả năng chống đỡ một cách trọn vẹn lực lượng mười ba mã lực của Tu La.

Tư tư tư tư tư, tư tư tư tư. Toàn thân Tu La chìm trong tử điện, tựa hồ bị tê liệt, nhưng chỉ một chớp mắt tử điện liền biến mất, tựa hồ chỉ có thể làm cho hắn bất động một chút, không hề để lại chút thương tổn nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!