Chương 25: Đệ thập Sơn Hà Bảng

Kiếm quang bay lượn như con thoi trong sơn lâm, cuồn cuộn nổi lên một trận tật phong thanh sắc, kiếm quan bay đến chỗ nào, cây cối chỗ đó đều bị cắt nát, núi đá vỡ vụn.

Phong mang của Linh Phong Kiếm thật sự rất sắc bén, "Linh phong đại trận" Trên mặt phi kiếm vận chuyển tới cực hạn, trong lúc phi hành chỉ để lại một cái bóng thanh sắc mờ nhạt.

Vút!

Tâm ý khẽ động, Linh Phong Kiếm lập tức đình chỉ vận chuyển, trôi nổi trước mặt Phương Hàn, kiện linh kiếm này rơi xuống tay hắn nằm im bất động.

"Quả nhiên có linh kiếm trong tay, quỷ thần cũng phải sợ, nếu như chạy đến thế tục, một kiếm này cũng đủ đối phó với đạo quân tinh nhuệ nghìn người, trừ phi bọn họ có mai phục kỹ lưỡng, có cường cung ngạnh nỗ, hỏa dược cùng tiến lên, bất ngờ tập kích mới có thể giất mình."

Một lần ra uy này của Linh Phong Kiếm, Phương Hàn càng muốn thu kiện linh kiếm này.

Hắn biết hiện tại nếu như mình bước chân vào thế tục đã không còn sợ quân đội vây công nữa.

Nếu là cao thủ nhục thân cảnh, cho dù tu luyện tới thập trọng Thần Biến cảnh giới cũng phải e sợ vài phần với quân đội thế tục vây công. Một đội quân tinh nhuệ nghìn người, trong đó cũng có không ít cao thủ tu luyện tới nhục thân ngũ trọng Thần Lực cảnh giới, đao thương kiếm kích, cường cung ngạnh nỗ, đủ để vây công diệt sát một cao thủ thập trọng Thần Biến cảnh giới.

Thế nhưng nếu có một kiện linh khí trong tay, một kiếm bay lượn có thể dễ dàng không giết người hủy giáp trong phạm vi vài dặm, nghìn quân sĩ tinh nhuệ căn bản không thể thoát được.

Có linh khí chính là một người có thể địch nghìn người.

Hiện tại Phương Hàn thu được Linh Phong Kiếm thực bản thân tăng mạnh. Điều duy nhất không được hoàn mỹ chính là, kiện Linh Phong Kiếm này lực phong ngự kém một chút, nếu như đối mặt với trận trận mưa tên dày đặc, căn bản không cách nào chặn được.

Càng không thể giúp người phi hành.

Chỉ có bảo khí cấp bậc phi kiếm mới chân chính là bảo bối, mới bao gồm công thủ nhiều mặt, có thể phân quang hóa ảnh, đột ngột thay đổi.

Chẳng hạn như đột nhiên biến thành một đại cương cầu trong suốt, đem người bảo hộ trong đó, lại có thể giúp người cấp tốc phi hành, ngăn cản các loại binh khí chém giết, xâm nhập trong nước, ngao du thế giới thủy tề.

Bất quá rất khó có thể sở hữu được một kiện bảo khí cấp bậc pháp bảo, mỗi một kiện cũng có thể khiến gió tanh mưa máu nổi lên, không phải có cơ duyên xảo hợp, hoặc nhân vật trọng yếu của môn phái, căn bản vô pháp sở hữu một kiện pháp bảo.

Để luyện chế bảo khí tốn rất nhiều công phu, một là cần tài liệu đặc thù, hai là cần người luyện chế đạt đến cảnh giới thần thông cửu, thập trọng, hoặc là cao thủ tuyệt thế đã bước vào Trường Sinh Bí Cảnh.

"Linh khí đã là tốt lắm rồi, mấy cái loại pháp bảo gì gì đó không thèm nghĩ nữa. Kiện Linh Phong Kiếm này đã bị ta luyện hóa, vậy khi gặp Mạc sư tỷ cùng mấy người kia lại tốn một phen nước bọt nữa rồi."

Diễn luyện xong tất cả, Phương Hàn lấy Vạn thú bài gọi Hạc Tiên Tử tới. Hắn quay trở lại Tử Điện Phong an ổn nghỉ ngơi một đêm.

Ngày thứ hai Phương Hàn cưỡi Hạc Tiên Tử bay thẳng tới trung ương bình nguyên của Vũ Hóa sơn, đây là địa phương ước định của bọn họ, hắn liền thấy Lưu Khang cùng Hồng Di quận chúa đang đứng cạnh tiên hạc. Tiên hạc hình thể khổng lồ chỉ có điều không phong thần tuấn lãng như Hạc Tiên Tử.

"Xem ra Hồng Di quận chúa, Lưu Khang hai người này cũng có quan hệ mật thiết với một ít chân truyền đệ tử. Mà đại tiểu thư Phương Thanh Tuyết đã đi Hãn Hải sa mạc rồi, chẳng lẽ lần này yêu ma lưỡng đạo giật dây sa phỉ tấn công Lam Nguyệt quốc, hay là còn có nguyên nhân khác dẫn đến việc đệ tử chân truyền cũng xuất thủ? Vũ Hóa Môn có một trăm lẻ tám vị chân truyền đệ tử, mà trong đám này lại thường xuyên tranh giành đấu đá, xem ra ta phải càng thêm cẩn thận mới được."

Phương Hàn nghĩ thầm.

"Phương Hàn, cuối cùng ngươi cũng đã đến rồi?"

Hồng Di quận chúa thấy Phương Hàn hạ xuống, vội vã bước lên phía trước, nói: "Người của hoàng thất Đại Đức, còn có Mạc sư tỷ đang chờ chúng ta đó."

Quả nhiên vừa dứt lời trên bầu trời đã xuất hiện hơn mười đầu tiên hạc đồng thời hạ xuống, là đám người của Đại Đức hoàng thất cùng Bảo Thân Vương, còn có Mạc sư tỷ dẫn đầu mấy người nội môn đệ tử.

Vài người này Phương Hàn đều đã gặp qua.

Bất quá có một nam tử cũng mới gia nhập hàng ngũ, nam tử này đứng bên cạnh Mạc sư tỷ, mặc một thân đạo y màu bích lục, đây cũng không phải là pháp y phổ thông của ngoại môn đệ tử, cũng không phải là đạo y thủy hỏa của nội môn đệ tử, tựa hồ là một kiện linh khí!

Y phục cư nhiên đều là linh khí, điều này không thể coi thường, bảo vệ thân thể không bị tà ma xâm hại. So với các loại phi kiếm giết chóc, nó còn được trọng dụng hơn.

Thân thể là cội nguồn của thần thông, coi như là cao thủ tu luyện tới Thần Thông Bí Cảnh cũng phải cẩn thận bảo vệ cho tốt thân thể của mình, bằng không nếu thân thể bị hủy diệt, bất luận thần thông loại nào cũng lập tức biến mất, tan thành tro bụi.

"Nguyên sư huynh!"

Xem ra vị bích lục đạo y nam tử này không chỉ là người của hoàng thất Đại Đức, Lưu Khang cùng Hồng Di quận chúa đều vội vã cung kính chào hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!