Chương 12: Hạc tiên tử

"Vạn thú bài" Theo tâm ý thôi động trôi nổi trên không trung, thần kỳ không gì sánh được, khiến trong lòng Phương Hàn không khỏi chấn động.

"Lấy máu tế luyện" Nếu để người đạt đến cảnh giới nhục thân cảnh sử dụng pháp bảo, đây quả thực là ưu thế rất lớn. Chỉ có người tu luyện võ công mới biết, bằng vào lực lượng thân thể căn bản không thể phát huy hết uy lực cường đại của bản thân.

Cơ thể không thể phi hành, lại không chống được đao thương, không chống lại được chất độc, thủy, hỏa, lôi vân... vân các loại công kích. Nói chung dù là đem nhục thân tu luyện tới thập trọng Thần biến cảnh giới, lực lượng bant thân có thể sánh vơi ngũ mã, cũng không thoát được số mệnh một phàm nhân.

Trừ phi tu luyện tới Thần Thông Bí Cảnh, đại não được khai phá, tu luyện đến mức có thể phát ra pháp lực, mới chân chính là thần thông.

Thế nhưng để tu luyện đến cảnh giới Thần Thông Bí Cảnh gian nan đến mức nào? Trong một vạn cao thủ mới có một người thàng công, đó cũng là nhờ phúc khí mấy đời tổ tiên tu luyện cộng với thiên đại cơ duyên.

Lúc này sử dụng pháp bảo mới phát huy tác uy lực lớn nhất.

Nếu như một người chỉ dừng lại ở nhục thân cảnh, nếu có một kiện phi kiếm thì sao? Có thể cách không giết người ngoài nghìn bước, sau khi lấy máu tế luyện tùy ý bay lượn, vậy lực sát thương sẽ lớn đến mức nào đây?

Nếu như người này sở hữu một mai "Hộ Thân Phù" Biến thàng một bức tường cứng rắn bảo vệ quanh thân, vậy đao kiếm nhân gian sao có thể phá được?

Một cao thủ đạt đến Thần Lực cảnh giới, nếu sở hữu pháp bảo chỉ sợ cũng có thể giết chết được cao thủ Thần Biến cảnh giới.

Dù cho Vạn Thú Bài chỉ là một kiện hạ phẩm pháp khí nhưng Phương Hàn cũng biết nếu mình vận dụng thành thạo cũng có thể khống chế linh thú công kích địch nhân.

"Thử một lần xem? Trích huyết lên Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ thì sao? Không được, chỉ sợ sẽ gây ra dị biến, nếu như Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ có thể lấy máu tế luyện, vậy chỉ sợ Bạch Hải Thiện đã sớm thàng công rồi, cũng không tới phiên mình. Tốt nhất là cứ từ từ không nên hành động thiếu suy nghĩ, vạn nhất gây ra động tĩnh gì, vậy chỉ còn con đường chết mà thôi."

Phương Hàn là một người cẩn thận, hắn biết Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ đúng là một kiện pháp bảo gì đó rất thần bí, vạn nhất trong lúc lấy máu tế luyện có gì sai sót, xuất hiện dị biến, vậy mình không phải xong rồi sao.

Cho nên trước tiên hắn đem Vạn Thú Bài ra thử đã, xem có xảy ra biến hóa gì không, sau đó mình có thể câu thông cùng linh thú để sử dụng không đã.

Nếu như ba mươi sáu đầu tiên hạc đều nghe mình chỉ huy, vậy cao thủ Thần Biến cũng không phải là đối thủ của mình.

Hắn nhẹ nhàng đi tới cạnh một con tiên hạc được cho là đầu đàn, đầu tiên hạc này nổi bật hơn so với những con khác, rõ ràng là phong thần tuấn lãng, vóc dáng cao hơn mấy con còn lại một cái đầu, trên đỉnh đầu còn có một chiếc mào trông như một đoàn hỏa diễm rất đẹp, ai cũng có thể nhận ra đầu tiên hạc này chính là thủ lĩnh trong đám.

Tiên hạc nhìn Phương Hàn sau đó lại huýt một tiếng thật dài.

Phương Hàn lập tức cảm nhận được trên Vạn Thú Bài vang lên một thanh âm nữ tử dịu dàng: "Tiểu tử, mau mở lưới, thả bản cô nương ra ngoài bay nhảy hoạt động giãn gân giãn cốt một chút!"

"Ờ?" Phương Hàn nghe vậy rất hoảng sợ, hắn nhìn xung quanh một lượt.

"Này! Ngươi nhìn cái gì vậy, đó là thanh âm của bản cô nương mà, ngươi đã trích huyết lên Vạn Thú Bài, bây giờ thanh âm của bản cô nương có thể truyền từ Vạn Thú Bài biến thành ngôn ngữ loài người, vậy ngươi mới có thể hiểu được."

Đầu tiên hạc này lại huýt một tiếng dài, một loạt âm thanh rõ ràng truyền từ Vạn Thú Bài ra.

"Cái gì, bản cô nương? Ngươi chính là đầu tiên hạc kia?" Phương Hàn giờ mới hiểu được tác dụng cụ thể của Vạn Thú Bài, "Được ta thả ngươi ra đây, ngươi để ta cưỡi cùng bay nhé."

"Hừ! Cố mà chăm sóc một ngày ba bữa thật tốt, từ từ rồi bản cô nương suy nghĩ lại, giúp ngươi một chút, ngươi nếu như hầu hạ không tốt, bản cô nương sẽ không nghe lời ngươi nói. Ngươi cho là nắm giữ được Vạn Thú Bài là có thể chỉ huy được bản cô nương sao? Vạn Thú Bài chẳng qua là một kiện pháp khí để câu thông ngôn ngữ mà thôi. Chúng ta là hai người bình đẳng."

Tiên hạc ngẩng đầu lên, một đôi mắt hạc bao quát phía dưới, kiêu ngạo nhìn Phương Hàn.

"Nguyên lai là như vậy, ta còn cho rằng Vạn Thú Bài có thể chỉ huy đàn tiên hạc này, hóa ra chỉ là một đồ vật để câu thông ngôn ngữ, xem ra việc nuôi dưỡng linh thú cũng không phải chuyện dễ dàng."

Phương Hàn biết ý nghĩ khống chế ba mươi sáu đầu tiên hạc của mình dùng để đánh cao thủ Thần Biến coi như thất bại rồi.

"Hạc Tiên Tử, tiểu sinh thất lễ rồi." Phương Hàn làm ra một bộ dáng tươi cười nói tiếp, "Ta nhất định sẽ chăm sóc thật chu đáo mà, Hạc Tiên Tử nếu có điều gì không vừa lòng cứ việc nói, tiểu sinh nhất định sẽ đem toàn lực để hoàn thành."

Hắn vừ nói chuyện lại vừa mở tấm lưới ra.

Vù vù vù, một trận gió lốc thổi tới, những tiên hạc này bắt đầu vũ động đôi cánh, lần lượt vọt ra, bay vút lên tròi cao, trông rất ung dung tự tại.

"Ngươi là người tốt, được, xem ra chúng ta có thể làm bằng hữu. Hơn nữa ta thấy khí tức của ngươi rất cường đại. Thực lực rất tốt. Đầu hạc có tên là "Hạc Tiên Tử" Bay lượn một vòng, đột nhiên lao xuống trước mặt Phương Hàn, kình phong tạt vào mặt khiến hắn cảm thấy một trận khó thở, nhưng cước bộ vẫn trụ vững, Hạc Tiên Tử nói: "Từ nay về sau ta để bọn chúng giúp ngươi."

"Đa tạ Hạc Tiên Tử, vậy không biết Hạc Tiên Tử muốn ăn những thứ gì để tiểu sinh cho ngươi đi chuẩn bị?" Phương Hàn vui vẻ gật đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!