Nhạc Thiên ngay lập tức chất vấn hỏi hệ thống có biết chuyện này hay không.
Hệ thống giữ vững nguyên tắc không bao giờ nói dối, ấp úng trả lời: "Biết.
"
Nhạc Thiên ngày ngày lêu lổng với Rand, hở một chút là hệ thống lại vào che đậy, từ che đậy ra còn phải nhìn hai người thỉnh thoảng lại anh m*t em một cái em cắn anh một cái, khi nó phát hiện ra Rand đã lên kế hoạch gả Helena đi, thì nó cảm thấy quá sức tuyệt vời, định khi nào Rand thành công rồi mới báo Nhạc Thiên hay, để Nhạc Thiên nhanh chóng thoát ly thế giới này.
Nhạc Thiên tức giận, "Mày làm vậy có thấy quá đáng không?"
Hệ thống không khỏi chột dạ, nhưng vẫn dũng cảm đáp lại: "Hoàn thành nhiệm vụ có gì mà không đúng?"
Nhạc Thiên nói: "Mày dám giấu tao, đó là hiện tượng mất niềm tin, mày làm tao thất vọng quá.
"
Hệ thống bị Nhạc Thiên nói đến mức hơi hơi thấy xấu hổ, lập tức quăng nồi cho Rand, "Giấu cậu là Rand nà.
"
Nhạc Thiên tức giận nói: "Một lát nữa trừng trị hắn sau.
"
Dáng vẻ sắc mặt nặng nề không nói một câu của Cyril lúc này sâu sắc tổn thương con tim Rand, hắn buông bàn tay đang siết chặt vai Nhạc Thiên, nhẹ giọng hỏi: "Em giận sao?"
Nhạc Thiên hừ lạnh một tiếng, "Ngươi nghĩ sao?"
Đương nhiên không phải là Nhạc Thiên chưa từng nổi giận với Rand, mà trái lại cậu vẫn thường phát cáu với Rand, nhưng Rand biết là cậu không phải là thật sự tức giận, mà càng giống như là hai người đang liếc mắt đưa tình, Rand còn thấy rất thích thú.
Mỗi lần Nhạc Thiên nổi giận, trong lòng Rand cứ nghĩ đến hình ảnh mèo con cào người.
Lần này cuối cùng thì hắn cũng coi như đã được chứng kiến dáng vẻ thật sự nổi giận của Nhạc Thiên rồi, Rand dằn nỗi khó chịu xuống, trầm giọng nói: "Em không nỡ cô ta như thế sao? Nhất định phải cưới cô ta?"
Nhạc Thiên suýt chút nữa đã tung một cước đá chết hắn, phí lời, ông đây nhọc nhằn khổ sở sắp xếp xong xuôi, mà giờ mấy người kiếm thêm phiền phức cho ông đây nữa, cậu lười nói với Rand, lập tức xoay người bỏ đi.
Thời đây truyền tin không tốt, gần như là chỉ dựa vào người đưa tin, bồ câu đưa thư cũng không có ý nghĩa gì, bằng vào thời gian đó, Nhạc Thiên đã đến Hungary mất rồi, cậu không dám chậm trễ một phút nào, nhanh chóng cho triệu tập đội hộ vệ đang nghỉ ngơi ở Giáo hội, báo cho biết phải đến Hungary.
Đội hộ vệ của Oran toàn là những kẻ trung thành đến chết, Nhạc Thiên bảo đi hướng Đông, tuyệt đối sẽ không đi hướng Tây, rất nhanh đã sẵn sàng chỉ chờ lệnh xuất phát.
Mấy ngày nay Nhạc Thiên sống mơ mơ màng màng, lúc lên ngựa thời điểm còn thấy đầu óc mình hơi choáng, hoảng sợ nói với hệ thống: "Tao bị gì thế này?"
Hệ thống bình tĩnh trả lời: "Chắc là thận hư rồi.
"
Nhạc Thiên nghĩ thầm quả nhiên là khoảng thời gian này đã phóng túng quá rồi, Rand là con của thần, thận của hắn nhất định là siêu mạnh rồi, thận của Cyril cũng không phải làm từ sắt, cho dù tố chất cơ thể có tốt đi chăng nữa cũng không thể chịu nổi cảnh bị chà đạp một cách không kiềm chế.
Nhạc Thiên sâu sắc suy ngẫm lại mình, "Tao phải cấm dục.
"
Hệ thống coi như cậu đang đánh rắm.
Nhạc Thiên vừa mới lên ngựa, Rand đã đuổi theo ra, hắn cho rằng dù Nhạc Thiên có giận hơn nữa cũng chỉ nổi giận trong Giáo hội mà thôi, không ngờ là Nhạc Thiên lại thật sự muốn đi.
Rand đứng ngăn trước ngựa, "Đừng đi.
"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!