Chương 43: Thế Giới 3 Quốc Vương Bệ Hạ Của Ta 4

Nhạc Thiên lại bị giật mình, cơ thể nhanh chóng xoay về hướng âm thanh phát ra, mặt mày nhăn lại.

Rand lập tức hiện thân, "Xin lỗi, làm ngươi sợ sao?"

Nhạc Thiên vỗ vỗ ngực mình, không biết nói gì nhìn bóng đèn hình người trước mắt, "… sao ngươi lại đến đây nữa rồi? Không phải là ta đã đồng ý tiếp tục tiếp nhận chỉ thị của Giáo hội rồi sao?"

Rand không vì sự vô lễ của Nhạc Thiên mà tức giận, dịu dàng nói: "Ta cảm thấy ngươi đang cần sự giúp đỡ.

" Hắn che giấu chuyện mình vẫn luôn ở trong cung điện, sợ làm cả hai thấy xấu hổ.

Nhạc Thiên tính nói là không cần, lại nghĩ đến chuyện mặc dù Rand không có mặt, nhưng cũng không phải là không có tác dụng gì, thế là vội nói: "Vị hôn thê của ta đang trên đường tới đây lại mất tích, ngươi có thể giúp ta tìm không?"

"Có thể, nhưng ta cần một thứ mà cô ấy từng dùng để theo mùi tìm.

" Rand ôn hòa nói.

Nhạc Thiên: …người anh em, bộ mấy người là chó cứu hộ hả?

Thế nhưng, có một chuyện tương đối không ổn là, tuy rằng Helena là vị hôn thê của Cyril, hai người họ lại chưa từng gặp nhau bao giờ, chứ đừng nói chi đến chuyện Cyril giữ món đồ nào của Helena, Nhạc Thiên bèn nói Rand chờ một chút, để cậu kêu người hỏi thị nữ của Helena xem có món gì không.

Nhạc Thiên rung chuông, giao việc cho người hầu xong, quay đầu lại phát hiện không thấy bóng đèn đâu, "Rand, ngươi vẫn còn đó chứ?"

Rand: "Ta ở đây.

"

Nhạc Thiên bỗng nhiên nảy sinh ra một suy đoán không hề tốt chút nào, "Không lẽ ngươi… vẫn luôn ở đây đó chứ?"

Trong Giáo lí từng dạy cho giáo chúng phải luôn đối xử chân thành với người ngoài, Rand thân là Giáo hoàng, chắc chắn không nên vi phạm giáo lí, nhưng muốn hắn thừa nhận hắn nhìn thấy Cyril… hai lần, thế thì thật sự ngại lắm, vậy là hắn xảo quyệt trả lời: "Thần luôn tồn tại bên cạnh mỗi chúng ta.

"

Nhạc Thiên cảm thấy hắn nói tương đối trừu tượng, thầm nghĩ Rand chắc không phải là con người thiếu phẩm giá như vậy đâu.

Rand đúng là không phải con người thiếu phẩm giá, chỉ là hắn biết tại sao mình không thể rời khỏi được.

Nhạc Thiên không yên lòng, lại đi hỏi hệ thống một lần nữa, "Cái bóng đèn đó nãy giờ có đây không?"

Hệ thống: "Bóng đèn?"

Nhạc Thiên: "Rand.

"

Hệ thống: "…thần lực của hắn ta có cùng một cấp bậc với hệ thống bọn tôi, không thể cảm nhận được đối phương, nếu như tôi mà biết hắn có mặt ở đây, thì lúc nãy đã không nghĩ là có ma giống như cậu rồi.

" Khi mà Rand xuất hiện, ngay cả nó cũng phải giật mình.

Nhạc Thiên: "Đúng ha… ủa khoan, thần lực của hắn cùng level với mày?? Tên này bật hack à.

"

Trong mỗi một tiểu thế giới của liên minh, nếu như có sự xuất hiện của hệ thống, thì hệ thống sẽ là tồn tại ngự trị trên tất cả các phần cấu tạo của thế giới, thế mà giả thiết nhân vật Rand này lại có cùng một bậc với hệ thống.

Hệ thống: "Giả thiết là như vậy, thần, hiểu không? Vượt qua người phàm mới được gọi là thần, người như cậu, được ở cùng với thần (hệ thống), là phúc ba đời nhà cậu rồi.

"

Nhạc Thiên: "Hì hì, quả nhiên tao là con của thần mà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!